Bắc Kinh, nhà họ Thẩm.
“Ba, vết thương của Đồng Đồng đã đỡ rồi. Con muốn tổ chức cho nó một buổi biểu diễn. Ba thấy thế nào ạ?” Lúc ăn cơm, Sở Vân Dung nhìn Thẩm lão gia, nói.
“Chuyện này con tự quyết định là được rồi. Hi Đồng lần này còn có ý định quay lại Viên không?”
Bàn tay cầm đũa của Thẩm Hi Đồng hơi khựng lại. Cô ta nhìn về phía Thẩm lão gia với vẻ mặt cung kính, “Tạm thời cháu chưa có ý định quay lại. Cháu đã hoàn thành xong việc học từ lâu. Bây giờ dàn nhạc đã đi biểu diễn ở nơi khác. Thầy nói cháu ở nhà chăm chỉ luyện tập là được rồi. Nên cháu định ở nhà với ông nội và mẹ nhiều hơn.”
Từ khi bà nội Thẩm nói những lời đó với Thẩm Hi Đồng, cô ta đã kiềm chế hơn nhiều. Nhất là lúc ở trước mặt Thẩm lão gia, cô ta không dám chắc bà đã nói bao nhiêu, nên không biết Thẩm lão gia đã hiểu được chừng nào về chuyện kia. Vì vậy cô ta vẫn luôn nơm nớp lo sợ một chút.
Cô ta không muốn ở xa nhà họ Thẩm, càng không muốn rời khỏi đây. Cô ta biết, nếu rời khỏi nơi này, thì cô chẳng là cái gì nữa.
Thẩm lão gia gật đầu, “Vân Dung, ba không hiểu chuyện biểu diễn. Con tự xem mà làm. Chỉ là có một chuyện, hy vọng con sẽ để tâm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT