Phó Hoành Dật bất lực đỡ trán, “Ông nội, em ấy chỉ mới hai mươi mốt tuổi thôi.”
“Cháu đã ba mươi mốt, còn ông nội cháu cũng đã tám mươi tám tuổi rồi đấy. Ba mẹ cháu mất sớm, chỉ còn lại ông già như ông, vừa làm ba vừa làm mẹ, vất vả nhọc nhằn nuôi cháu khôn lớn, ông sống dễ dàng lắm sao? Bây giờ ông chỉ muốn trước khi chết được thấy cháu kết hôn sinh con, được ôm chắt trai mập mạp, ông đòi hỏi quá đáng lắm à? Quá đáng lắm hả?!”
Phó lão gia nói mà cảm xúc trào dâng, lúc thì đưa hai tay đặt lên ngực, lúc thì che mặt khóc thút thít, vẫn không quên lén nhìn sắc mặt của Phó Hoành Dật qua kẽ tay.
Nét mặt anh chẳng hề thay đổi, anh nhìn Phó lão gia diễn lần thứ một trăm lẻ tám mà trong lòng chỉ có bất đắc dĩ.
Một lát sau, Phó Hoành Dật thản nhiên đáp, “Cháu sẽ không cân nhắc về em ấy, nhưng cháu sẵn lòng chấp nhận việc ông sắp xếp xem mắt.”
Phó lão gia lập tức ngừng khóc, bỏ tay xuống, trừng mắt nhìn cháu trai, “Cháu nói cái gì?”
Phó Hoành Dật không hiểu sao lại bị ông mình trừng, chẳng phải trước đó ông còn lấy cái chết ra để ép anh xem mắt sao? Bây giờ anh đồng ý rồi, tại sao ông lại tỏ vẻ thế này?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT