Khi Khúc Hoa mang nàng ấy về cho Thời Cẩm Tâm, Triệu Phù Nhiên mím môi, tỏ vẻ áy náy.
Khu vực xung quanh đã được ngăn cách và có thị vệ canh giữ. Chỉ có Thời Cẩm Tâm và Triệu Phù Nhiên có mặt ở khu vực này.
Thời Cẩm Tâm nhìn nàng ấy, trên mặt mỉm cười: "Đã muốn chạy trốn, vì sao lại cùng ta tới đây? Muốn chuyển hướng sự chú ý của người trong cung để bọn họ tới chỗ ta, như vậy mới có thể tận dụng cơ hội để chạy đi nơi khác à?”
Triệu Phù Nhiên: "..."
Nàng ấy đưa tay ra sau lưng và cong môi. Không ngờ người biểu tẩu này nhìn hiền lành dễ nói chuyện nhưng đầu óc lại khá tốt, có thể nhìn thấu mục đích của mình.
Trên đường đi, biểu tẩu cũng không có phản ứng gì khác thường, cứ như thể nàng cảm thấy mình là công chúa, là người thân nên thuận theo tính tình của mình. Bây giờ có vẻ như nàng ấy đã quá dễ tin vào vẻ bề ngoài.
Triệu Phù Nhiên ngẩng đầu, vẻ mặt có chút không phục, thanh âm nghẹn ngào: "Làm sao tẩu biết ta muốn chạy trốn?"

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play