Vào giờ Tỵ, lượng mưa tăng dần, mưa từ lúc rơi tí tách tí tách cho đến mưa như trút nước.
Trong thư phòng Thẩm Hình Ty, Từ Huyền Ngọc đứng ở trước cửa sổ, nhìn mưa to rơi đầy sân, không thể ngăn cản được cái lạnh truyền đến, không khỏi nhíu mày, sắc mặt của hắn có chút ngưng trọng.
Từ sáng tới giờ, mưa vẫn không ngớt mà càng lúc càng nặng hạt hơn.
Thật phiền phức.
Hắn ghét trời mưa bởi vì có quá nhiều bất tiện, khi ra ngoài quần áo hay giày dép đều sẽ bị ướt, cái cảm giác dính bết đó sẽ khiến hắn cảm thấy vô cùng khó chịu.
Hơn nữa, tiếng mưa ồn ào sẽ ảnh hưởng đến suy nghĩ của hắn.
Tả Hàn Sa từ trong màn mưa chạy tới, lúc đến cửa hắn ta lập tức đặt ô xuống và nhảy lên hai lần để phủi nước mưa trên người xuống.
Sau đó hắn ta mới bước vào thư phòng, vẻ mặt sốt ruột nói: "Thế tử, không xong rồi! Hình bộ đã mất tích một phạm nhân!"
Từ Huyền Ngọc xoay người nhìn về phía hắn ta: “Hình bộ bị mất phạm nhân thì có liên quan gì tới ta?”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT