Nguy rồi.
Cô hít sâu một hơi: “Dịch Dương, anh bình tĩnh một chút, đừng xúc động, hít một hơi thật sâu sau đó buông em ra, em gọi người tới giúp anh…”
Khoảng cách giữa hai người càng ngày càng gần, đôi mắt Dịch Dương như hổ đang rình mồi, giống như người đang nằm dưới thân là vật trong túi của anh.
Ánh mắt như vậy, hô hấp còn đang dồn dập làm cho Hứa Tân Di cảm thấy nguy hiểm mà trước nay chưa từn có, ngay cả giọng nói cũng không tự giác mà run lên: “Anh thích người thế nào? Anh có thích Tần Nghiên không? Em cho người gọi Tần Nghiên tới được không?”
Nghe được hai chữ Tần Nghiên, ánh mắt Dịch Dương càng trở nên hung hăng hơn, bỗng nhiên rúc đầu vào hõm cổ Hứa Tân Di mà hít một hơi thật sâu.
“A này, ưm… Dịch Dương tỉnh táo lại đi!” Hứa Tân Di cảm thấy mình sắp thành con cừu rơi vào tay sói, mặc cho Dịch Dương xâu xé.
— “Tại sao mình phải xen vào việc của người khác, tại sao phải tự tìm khổ vào người tới cứu tên đần này chứ!”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play