“Những bông hoa ở đây là khách sạn lấy từ trong nhà kính ra đó.” Có lẽ thấy được sự ngạc nhiên trên mặt Hứa Tân Di, Tần Nghiên giải thích: “Nhưng những bông hoa này dù có đẹp hơn nữa, cũng không phải nên nở vào mùa thu này, lấy từ trong nhà kính ra mà trải qua một đêm này, chỉ sợ toàn bộ đều sẽ tàn sớm, giống như con người, bất kể là kết giao bạn bè hay yêu đương, bất kể là gia thế nhân phẩm hay gì đi chăng nữa đều phải chọn thứ phù hợp với mình, cho nên mới có bốn chữ môn đăng hộ đối, cô nói có đúng không Hứa tiểu thư?”
Hứa Tân Di gật đầu, cũng không nói một lời, tỏ vẻ tiếp tục diễn.
“Tôi và Dịch Dương quen nhau từ bé, lúc còn rất nhỏ tôi đã chơi với anh ấy, người vừa rồi cô gặp đều là bạn chúng tôi, khi còn bé thật sự đã trải qua cùng nhau quá nhiều chuyện, tôi nghĩ bản thân Dịch Dương cũng chẳng thể nhớ rõ hết.”
Tần Nghiên tựa như đang nhớ lại quá khứ, hoài niệm lúc trước: “Anh ấy nói sau khi lớn lên sẽ cưới tôi, sẽ đối tốt với tôi cả đời, đáng tiếc sau đó anh ấy bị bệnh, khi trở về gặp nhau chúng tôi đã trưởng thành, lúc học trung học anh ấy thậm chí còn không nhận ra tôi, nhưng tôi liếc mắt một cái đã nhận ra anh ấy.”
Hứa Tân Di đồng cảm gật đầu, trong lòng thở dài.
Đây là một bài văn trường học lâu ngày xa cách gặp lại, gương vỡ lại lành.
“Sau đó chúng tôi cùng nhau học cấp hai, cấp ba rồi đại học, Dịch Dương mặc dù lớn hơn tôi vài tuổi nhưng ở trường chúng tôi gần như như hình với bóng. Dịch Dương lạnh nhạt với mọi người nhưng tôi biết, anh ấy từng nói chờ tôi đến năm 25 tuổi còn chưa kết hôn anh ấy sẽ cưới tôi, hôm nay là ngày tôi tròn 25, nhưng anh ấy đã cưới cô mất rồi.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT