An Nhã nhìn anh ta hai giây, lấy điện thoại ra, mở WeChat, vào danh sách bạn bè rồi lướt xuống cho anh ta xem.
“Lạc Kiệt, trong WeChat của tôi có cả trăm chàng trai trẻ trung, đẹp trai, vui vẻ nghe lời, chưa từng than phiền hay gây rắc rối gì cho tôi. Cần là đến, bảo là đi, hai bên đều vui vẻ, chơi với họ tôi rất thoải mái. Anh bảo tôi bỏ cả một khu rừng, chỉ để treo mình lên cái cây nghiêng ngả là anh sao?”
Lạc Kiệt nhìn màn hình điện thoại một lúc, im lặng rồi nhìn An Nhã, cười nói: “Vậy cô có muốn thử chơi với tôi không?”
Trên chuyến bay về nước, Lạc Kiệt đeo kính râm làm dáng, một giây cũng không gỡ xuống.
Hai người thất bại trong tình trường ngồi cùng nhau, một người lạnh lùng như ai nợ anh ta tám triệu, người kia lại ỉu xìu như quả cà bị dập, chẳng có chút tinh thần nào.
“Lão Hàn, sau khi về nước cho tôi nghỉ hai ngày đi.”
Hàn Kiêu lạnh lùng từ chối, “Công việc bận, không có ngày nghỉ cho cậu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT