“Lý do?” Dịch Dương nhìn cô một lúc lâu, đột nhiên bật ra tiếng cười nhạo, khóe miệng thể hiện sự lạnh lẽo cùng mỉa mai khiến chóp mũi của Hứa Dân Di cay cay.
“Mấy năm nay sau lưng tôi cô làm những chuyện gì không cần tôi nhắc lại chứ? Tôi không muốn nói chuyện khó nghe với cô, cũng không muốn vạch trần tất cả, ly hôn trong hòa bình cũng là để lại chút mặt mũi cho cô rồi.”
“Thế nhưng mà… Em không đồng ý ly hôn, em không đồng ý, em không muốn!” Hứa Tân Di làm bộ xé đơn ly hôn thành hai mảnh, “Chúng ta là vợ chồng, hai năm qua vẫn rất tốt mà? Sao phải ly hôn.”
Dịch Dương lạnh lùng nhìn cô, cũng không ngăn cản: “Ngày mai tôi sẽ đưa luật sư tới, cô nghỉ ngơi đi, tôi đi trước đây.”
Thậm chí ngay cả ngủ cũng không chịu ngủ ở đây, Dịch Dương vậy mà lạnh nhặt mặc áo khoác rời đi.
Anh vừa đi đến trước cửa liền quay đầu nhìn thử, Hứa Tân Di đưa lưng về phía anh ngồi xổm trở bên cạnh bàn trà, trong tay nắm chặt tờ đơn ly hôn kia, run rẩy không phát ra tiếng động.
Hai mắt Dịch Dương hơi tối đi, hắn biết tình cảm của Hứa Tân Di đối với mình vô cùng sâu đậm, nhưng hắn đối với cô lại chẳng có nửa cảm giác thích thú gì, nếu không phải vì Hứa Tân Di dạo gần đây làm việc quá nhiều, thiếu chút nữa gây ra tai nạn chết người, hắn cũng sẽ không đâm đơn ly hôn.
Cuộc hôn nhân này không có giá trị mà cũng chẳng có ý nghĩa gì, nếu cứ tiếp tục cuối cùng cũng chỉ như mua dây buộc mình lại, hại người hại mình mà thôi.
Một lát sau, Dịch Dương nhấc chân rời đi.
Phòng khách to như vậy bây giờ chỉ còn lại toàn là sự lạnh lẽo trống rỗng.
“Đừng có cười, thiếu chút nữa là lộ tẩy rồi.”
Hứa Tân Di cười tới mức cánh hoa cũng lay động, cả người cô nhịn không được run lên, oán giận nói: “Đáng ghét, chuyện lớn như vậy cũng không cho tôi vui vẻ?”
Cô ngồi trên ghế sô pha, nhìn đơn ly hôn bị mình kích động diễn quá mức mà xé làm đôi, làm gì còn vẻ mặt bi thương muốn chết như vừa rồi trước mặt Dịch Dương, khóe miệng cô bây giờ đã vui cười đến mang tai.
“Biết đơn ly hôn sẽ tới nhưng không ngờ lại tới nhanh như vậy? Tiểu An, chỉ cần ký xong đơn ly hôn này với Dịch Dương, tất cả đều sẽ dừng lại tại đây đúng không?”
“Đúng vậy.”
Hứa Tân Di hài lòng nở nụ cười.
Hai năm trước lúc Hứa Tân Di mở mắt ra đã thấy bản thân xuyên đến thế giới này, không chỉ có như thé, còn trói định cô với một cái hệ thống tên là Tiểu An, Tiểu An nói với cô cô chính là nữ phụ độc ác trong tiểu thuyết có kết cục vô cùng thê thảm.
Hứa Tân Di nhắm mắt lại, thiếu chút nữa lại chết thêm lần.
Tiểu An cho cô cơ hội sống lại, đồng thời cũng cho cô hai sự lựa chọn.
“Thứ nhất vì mạng sống, từ giờ trở đi cô chỉ có thể nhịn nhục, cố gắng tẩy trắng hình tượng độc ác của mình trong lòng mọi người, để mọi người chấp nhận cô, để từ đó Dịch Dương dần thật lòng yêu cô, thoát được khỏi vận mệnh là nữ phụ phản diện của cô.”
Hứa Tân Di dường như nghe được tiếng hát của thánh mẫu Maria.
“Giới thiệu sơ qua về thông tin cá nhân của Dịch Dương, hắn năm nay hai mươi tám tuổi, giàu ba đời, là người có giá trị lên tới chục tỷ, cao 1m88, kích thước 18.8 cm, anh tuấn đẹp trai, bây giờ vẫn còn độc thân, là một phần ngàn tỉ kim cương Vương lão ngũ.”
“Thứ hai, làm bình phong, thuận theo thiết lập nhân vật và nội dung trong câu chuyện, tiếp tục làm chuyện xấu, đi theo con đường nữ phụ độc ác, để tất cả mọi người phỉ nhổ cô, chồng của cô cũng sẽ chán ghét cô, trên lưng cô sẽ mang theo một cái mặt nạ mang mác người phụ nữ ác độc, mãi đến khi Dịch Dương đồng ý ly hôn với cô mới thôi.”
Sinh mệnh thật đáng quý, tình yêu giá càng cao hơn.
“Nghe không tệ, tôi chọn phương án 2.”
Tiểu An: “???”
“Cuộc sống có thoải mái hay không không quan trọng, tôi chỉ muốn xem giấy ly hôn có vẻ ngoài trông thế nào?”
Không phải chỉ đơn giản là đóng vai một nữ phụ độc ác làm đủ chuyện xấu xa chỉ vì tình yêu thôi hay sao? Cái này cô diễn rất giỏi.
Hứa Tân Di tin tưởng, chỉ với trình độ “đáng ghét” của mình, không quá bao lâu nữa Dịch Dương sẽ lựa chọn ly hôn với cô, dường như cô đã nắm chắc trăm phần trăm phần thắng, cô cũng không muốn làm kẻ ngốc.
Quả nhiên, nhân vật nữ phụ độc ác mà Hứa Tân Di diễn không quá hai năm, Dịch Dương đã phải nhẫn nhịn đến mức liền đưa ra đề nghị ly hôn với cô.
Hình tượng này của cô núi cao nước xa còn chẳng ngăn được.
Mắt thấy giấc mộng của mình sắp thành sự thật, làm sao cô có thể không vui?
Tâm trạng Hứa Tân Di đang rất tốt, cô ném đống hải sản trên bàn vào thùng rác, vào phòng tắm ngâm mình trong nước nóng, đắp mặt nạ uống chút rượu vang đỏ để chúc mừng.