Người này chắc cũng chạc tuổi với mấy cậu nhóc mà An Nhã đã gọi đến ở hộp đêm.
Hứa Tân Di ném hạt dưa trong tay, “Gọi chị là chị Tân Di được rồi, không cần khách sáo như vậy, không hiểu chỗ nào?”
Trần Tố nhướng mày, cười đưa kịch bản sang: “Chị Tân Di, ở đây em không rõ mình nên diễn với tâm trạng gì.”
Hứa Tân Di nhìn thoáng qua một đoạn kịch bản trong tay cậu.
“Là như này, kịch bản ở đây tuy rằng không nói rõ tâm lý nhưng đây rõ ràng là nhân vật em đóng vừa yêu vừa hận chị, em mang trong mình cừu hận thâm sâu, lại dần dần bị chị hấp dẫn, em thống hận tại sao bản thân lại dễ d.a.o động như vậy, em cứ nghĩ như thế, coi như bản thân có hai nhân cách, một người nói muốn g.i.ế.c chị, một người lại không thể xuống tay được, biểu hiện ra nhân vật đang rối rắm sau đó tức giận, cứ như vậy là được.”
Trần Tố dường như hiểu ra gì đo: “Em hiểu rồi chị Tân Di, cảm ơn chị đã chỉ dạy. Em… Muốn thêm wechat với chị có được không? Chị là tiền bối, mà em cái gì cũng không biết, nếu sau này gặp phải cái gì không biết em lại muốn chị chỉ dạy, không biết chị có thể không?”
“Có thể.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT