Hôm nay Tống Mộ Chi ăn mặc cực kỳ tùy ý, so với dáng vẻ của anh trước kia khi xuất hiện ở những trường hợp chính thức thì càng có vẻ xuất trần.
Sân ngoài trời mở một nửa của sân golf có ánh sáng, khi chậm rãi chiếu xuống đã làm nổi bật lên đường cong lông mày của anh trong trẻo lạnh lùng như tuyết.
Ở nơi càng gần đó càng có thể phân biệt rõ vẻ mặt và bộ dáng của anh vào giờ phút này.
Anh thoáng quay sang, đôi mắt sâu chỉ khóa chặt một mình cô.
Cam Mật siết cây gậy golf nhìn anh, không biết một tiếng này của cô sao lại gọi anh tới.
Trong lúc cúi đầu, cô gái nhỏ lại chợt cảm thấy dường như cũng không nằm ngoài dự đoán.
Vị trí mà vừa rồi Tống Mộ Chi đứng vốn gần bên này hơn, mà bình thường cô gọi người ta cũng gần như là như vậy.
Chỉ có điều không chờ cô hoàn toàn hoàn hồn từ lúc bóng hình này bỗng nhiên hiện ra, Phó Thành Nhã ở một bên kịp phản ứng trước: “Mộ Chi…”
Chữ “anh” phía sau bị kẹt lại.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT