Lúc Cam Mật cầm túi chặt thẳng vào trong nhà thì Cam trạch đã mở đèn đêm ở bên ngoài sân của tòa nhà kiểu Tây, trời mùa hè tối trễ, bốn phía được lồng trong ráng chiều gần như là an lành.
Có thể là bóng đêm sắp tới gần, trong lòng cô cũng theo đó mà mang theo một chút tối tăm không tên.
Đẩy cửa gỗ ra, thứ chạm mặt là khuôn mặt tươi cười của thím Trần “Xem như là đủ rồi, mau tới ăn cơm!”
Cam Mật cất giọng đáp lời, rất nhanh lại ép xuống tình cảm không nói rõ được cũng không tả rõ được này.
Sau bữa ăn, Cam Quý Đình lôi kéo mấy người con nói chuyện về việc nhà thờ tổ trước đó, Cam Mật không có hứng thú, đang buồn bực ngán ngẩm, đúng lúc Cam Ngân Chuyên cũng không có lòng dạ nào ở đây, cô liền đẩy anh đi lên lầu ba.
Ở trên hành lang trước khi tách ra, Cam Ngân Chuyển dặn dò cô: “Tập tranh kia hôm nay em cầm được rồi thì cất kỹ, không làm rơi ở bên Chương Niên Thư Xã chứ?”
“Em để trong túi!” Giọng điệu Cam Mật chắc chắn: “Anh ba, anh vẫn không tin em à.”
Cam Ngân Chuyển nghe thấy chỉ cười cười: “Không phải không tin em, anh chỉ hỏi một chút thôi.”
Cô gái nhỏ cười hì hì hai tiếng, sớm nói một tiếng ngủ ngon với anh rồi chuyển sang đi về phía phòng của mình.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play