Nhưng cậu đâu biết rằng nước mắt cậu đã rơi trong vô thức.
Cậu một người cô độc đã lâu lắm rồi.
Lần đầu tiên nếm trải hơi ấm, nhưng cũng ngần ngại và sợ hãi.
Muốn bắt lấy, rồi lại không dám nhớ nhung.
Cuối cùng, cậu chọn nắm giữ hơi ấm này, hơi ấm này cũng khiến cậu rất cảm động.
Andrew cũng không vạch trần nước mắt của tiểu nhân ngư, trong lòng có chút đau xót, hắn chọt chọt đầu tiểu nhân ngư: "Có A Ngọc mạnh mẽ như vậy, nhất định sẽ không nói chơi đúng không."
Người đàn ông này tin tưởng mình như vậy.
Tô Ngọc Tuyền nghĩ nghĩ, đó cũng là sự thật.
Này một đời cậu thật sự rất cường hãn. Sức mạnh hủy diệt của mỹ nhân ngư dường như cực kỳ lớn, ý thức thế giới muốn cậu quay trở lại cốt truyện ban đầu, nhưng có vẻ như đã đi sai nước cờ tử này rồi.
"An An cũng rất lợi hại!"
Tô Ngọc Tuyền vì thế vui vẻ, lắc lắc cái đuôi, khẳng định khen ngợi với Andrew.
Hai người thương mại tâng bốc nhau, sau đó cả hai đều mỉm cười.
Mọi người ở phía trước nghe thấy đều cảm thấy vừa đau răng, vừa hâm mộ.
Chẳng mấy chốc, mọi người đã đến căn phòng giam giữ người đã trở thành con rối cho Trùng tộc, bởi vì hắn đã bị Trùng tộc ký sinh, mọi người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy việc này, cẩn thận nhốt người đó một mình trong một thùng chứa đặc biệt.
Về phần những người khác trong tế bào cơ thể có sâu, cũng sắp xếp cùng một chỗ, đào ra vị trí tế bào, sau đó phá hủy, sau đó từng người một tiến vào buồng nghỉ ngơi tĩnh dưỡng.
Mọi người đều rất thận trọng khi tiếp xúc với loại ký sinh trùng này.
Về vấn đề này, khi Andrew nhìn thấy những người trong vật chứa, đều cho bọn họ sự tán thưởng cực lớn.
"Không tệ, chúng ta nên cẩn thận đối với loại địch nhân không rõ này."
Người bên trong vật chứa, không, phải nói là Trùng tộc.
Sau khi Trùng tộc kia thấy được Andrew, lập tức trực tiếp đánh vào vách vật chứa, rống một tiếng thật to.
Đôi mắt đen láy đó biến mất ngay lập tức, chỉ còn lại tròng trắng của đôi mắt.
Hắn điên cuồng cười to: "Zerg của chúng ta cuối cùng sẽ trở thành bá chủ thế giới!"
"Loài ngừoi, các ngươi đừng hòng tiêu diệt chúng ta!"
"Sớm hay muộn,các ngươi cũng sẽ trở thành nô lệ của chúng ta, trở thành mâm cơm của chúng ta, cho chúng ta thân thể sinh sản."
Nói xong, hai mắt kia trực tiếp bùm một tiếng nổ to, sau đó là toàn bộ đầu.
Toàn bộ vật chứa lập tức bị bọt máu bắn tung tóe, che khuất tầm nhìn của mọi người.
"An An, dùng tinh thần lực khống chế nó."
Tô Ngọc Tuyền vội vàng nói, đồng thời, cậu cũng nhấp môi, tập trung tinh thần tiến vào bên trong vật chứa tìm, muốn phát hiện vật thể sống tồn tại, sau đó dùng tinh thần lực độc đáo đem nó áp chế lại.
Đúng vậy.
Mặc dù tinh thần lực của Tô Ngọc Tuyền có thể được giải phóng, nhưng cậu thực sự không thể trực tiếp tấn công bằng sức mạnh tinh thần như Andrew trong nháy mắt được.
Có thể nói, tinh thần hải của cậu chưa thể cường đại như vậy.
Nhưng so với cộng sinh giả trên thế giới này, bản thân sinh ra tinh thần hải chính là nghịch thiên.
Tất nhiên, bất kỳ người nào đã trải qua quá nhiều cái chết bi thảm đều không thể yếu đuối về tinh thần được.
Đương nhiên, lần này Trùng tộc khiêu khích, không thể nghi ngờ chứng tỏ Trùng tộc này có trí tuệ, không phải chỉ biết chiến đấu không sợ chết người. Tất cả mọi người có mặt đều phẫn nộ trước sự khiêu khích của Trùng tộc, Trùng tộc này thật sự là quá cuồng vọng, bọn họ hận không thể đập tung vật chứa, lôi con bọ chết tiệt đó ra để đánh.
Hắc Xích liền chịu không nổi sự khiêu khích này chuẩn bị ra tay.
Chỉ là.
Hắn vừa mới vươn tay, một giọng lạnh lùng quát lớn: "Đừng trúng kế của nó! Các ngươi đều đừng nhúc nhích."
Đồng thời, tay của hắn đã bị Hồ Hạo cùng Khương Ngọc Lê bên cạnh đè lại.
Hai người mỗi người bắt lấy một tay, cả hai nhướng mày, như thể nói rằng "quá bốc đồng".
Hắc Xích nhìn người bạn đồng hành bên cạnh, những người khác gần như bốc đồng và giận dữ, bọn đại hán vội vàng nghiêm túc: Quá bốc đồng, quá ngu ngốc, ngôn ngữ của kẻ hèn khiêu khích cũng trúng kế!"
Hắc Xích khờ khạo cười, sảng khoái nhận sai: "Con bọ này thật xảo quyệt, là tôi quá bốc đồng."
Sau đó đồng thời nhìn về phía vật chứa, chú ý.
Andrew đã phát hiện ra con bọ bên trong, sau đó trực tiếp dùng tinh thần lực khống chế nó, kéo nó đến bên cạnh tinh thần lực của tiểu nhân ngư.
Đầu ngón tay thon dài chọt chọt tiểu nhân ngư, làm cậu chú ý.
Tô Ngọc Tuyền lập tức liền dùng tinh thần lực bao sâu lại, sau đó âm nhạc điên cuồng trực tiếp bao sâu lại.
Dám khiêu khích, a!
Vậy thì sống không bằng chết đi!
Tô Ngọc Tuyền không biết các thành viên trong nhóm của nhân vật chính có bị điều khiển bởi thứ này hay không, nhưng điều đó không ngăn cản cậu ghét và ghê tởm thứ này.
Đương nhiên, lưu trữ con sâu này nghiên cứu tình hình của nó.
Đây có lẽ là lần đầu tiên trong lịch sử loài người xuất hiện một loại bọ có thể ký sinh trong cơ thể con người và điều khiển cơ thể có suy nghĩ.
Vật chứa đều bị huyết nhục mơ hồ tầm mắt, sau khi điều khiển con sâu, chỉ thấy bệ hạ cùng tiểu nhân ngư khống chế sâu, dưới ý muốn của họ, bọn họ mở vật chứa ra.
Cửa vừa mở ra, một mùi tanh nồng của máu lập tức xông vào mặt, giữa mùi hôi thối, một con sâu lớn bằng nắm tay lơ lửng giữa không trung, con sâu có màu trắng với một đôi cánh, toàn thân phình to như thể chứa đầy bộ óc, khiến người ta khó có thể nhìn thẳng.
"Thứ này quá ghê tởm!"
"Tuy rằng Trùng tộc rất là ghê tởm, nhưng cái thứ này ghê tởm đến mức người ta khó có thể tưởng tượng được!"
"Bị thứ này này tiến thân thể, ọe, cũng may tôi giữ mình trong sạch."
......
Diễm Viêm cùng mấy đoàn trưởng đoàn lính đánh thuê không khỏi phát ra cảm thán thật sâu, bọn họ cảm thấy về sau thật sự là khó có thể nhìn thẳng vào những đồng đội đã bị sâu tiến vào thân thể này nữa rồi.
Chit là sâu này nhìn bộ dáng cũng rất thống khổ.
Đôi mắt kia đau đớn nheo lại, không nhìn kỹ thì cũng nhìn không ra được, toàn thân da thịt đều đang run rẩy, trong miệng phát ra tiếng rít thống khổ.
"Nhân ngư thật đáng sợ." Diễm Viêm đã từng trải qua uy lực công kích bằng âm thanh của tiểu nhân ngư rồi, cũng từng chứng kiến những vụ tự sát hoặc giết hại lẫn nhau, lúc này nhìn thấy liền nuốt nước bọt.
Nhân ngư này quả nhiên có thể nhốt người. (?)
Hơn nữa không cần phát ra âm thanh cũng có thể đủ tạo cho người ta cảm giác đáng sợ.
Những người đứng đầu đoàn lính đánh thuê cũng đã nhìn thấy nó thông qua máy dò, vì vậy họ rất chú ý đến nó.
"Đó là! Đây chính là nhân ngư duy nhất trên thế giới." Bọn đại hán thập phần kiêu ngạo, phi thường tự đắc nói.
Khương Ngọc Lê cũng rất tự đắc: "Đây chính là Hoàng Hậu của chúng ta, không lợi hại làm sao có thể trở thành một cặp với bệ hạ chứ!"
Bệ hạ và hoàng hậu của họ đều rất xứng đôi, đều rất là dũng mãnh.
Thân là thuộc hạ, bọn họ cảm thấy lấy làm tự hào.
Đúng vậy.
Đây chính là lãnh đạo sau này của bọn họ.
Lãnh đạo lợi hại, thì tương lai của họ sẽ tươi sáng hơn.
May mắn thay, một cặp đáng sợ như vậy không phải là kẻ thù của họ.
Sau khi đem vật chứa rửa sạch sạch sẽ, tài liệu dùng da hải thú đặc thù cùng kết hợp vớixiềng xích đem sâu trói buộc, Andrew cùng Tô Ngọc Tuyền lúc này mới buông tha khống chế với con sâu.
Mà lúc này, con sâu đã mở to mắt xem thường, lại ước gì mình có thể chết đi.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT