Sống Lại Làm Cá Mặn Lười Biếng Yêu Đương

Chương 4:Ai rồi cũng phải chia xa


1 tháng


Tôi gặp lại La Mỹ Sơ-là bạn từ nhỏ của tôi.Cô nàng trở nên thành thục hơn rất nhiều ,con gái Tiếu Tiếu cũng rất khả ái đáng yêu.Cô kể tôi nghe chuyện mấy năm qua.

La Mỹ Sơ là một họa sĩ nhỏ,kết hôn khi vừa mới tốt nghiệp.Cô nói ,người nọ rất tốt với cô.Hai người quen nhau khi còn học đại học ,tính tình anh ta rất cổ quái ,toàn làm mấy chuyện vớ vẩn gì đâu không.Sau này quen Mỹ Sơ thì tính tình thay đổi ,rất dịu dàng với cô,cũng rất quan tâm.

Mỹ Sơ cảm thán"Cậu cũng biết,hoàn cảnh tớ không tốt,chẳng hơn cậu bao nhiêu,bởi vậy anh ấy rất hay chọc tớ cười.Tớ thật sự rung động bởi 1 chàng trai như vậy..."

Tình cảm tốt là thế nhưng vẫn phải chia xa.Chồng Mỹ Sơ gặp tai nạn máy bay khi đi công tác  về thăm Mỹ Sơ ,đây đã là chuyện tháng ba năm trước.

"Tiếu Tiếu vẫn hay hỏi ba nó,mỗi lần như thế ,tớ lại không kiềm được nước mắt,mỗi lần như thế tớ lại ngồi 1 góc mà bật khóc."
Để không nhớ lại quá nhiều,Mỹ Sơ về đây.

Tôi nhìn Tiếu Tiếu đang chơi với một đám bạn mới thân của nhóc,đầu óc lâm vào 1 đoạn kí ức mơ hồ.Lớn rồi,truyện còn bé cũng không nhớ được bao nhiêu.

Tôi gọi Mỹ Sơ và Tiếu Tiếu đến nhà tôi ăn cơm.Chúng tôi đến khu chợ mua chút đồ,Mỹ Sơ hỏi về chuyện của tôi.

"Không có gì đặc biệt cả."Tôi đáp

Mỹ Sơ không tin"Sao thế được,tớ nghe bà Hoàng nói cậu có bạn trai,còn từng đến đây.Sao không nói bạn trai cậu ở lại đây chơi."

Chết thật,đáng lẽ khi ấy phải nói hẳn ra mới đúng.

"Bọn tớ chia tay rồi,hắn ta có người khác"Có người khác hay không tôi chịu,nhưng đây là cách giải quyết vấn đề nhanh nhất.Đằng nào Tồn Tư Thần cũng đâu biết

"Tớ xin lỗi."

"Không sao,tớ cũng không có tình cảm gì mấy với loại người đấy."

"Đúng,đúng,cặn bã không đáng để tâm."

                 *****
Bữa ăn gồm có gà cung bảo nấu cùng ớt khô và đậu phộng,thịt cháy cạnh,bò kho cay cùng 2 đĩa rau xanh.Trông 10 phần bắt mắt,đều là do 1 tay đầu bếp trưởng Mỹ Sơ ,tôi chỉ làm mấy việc vặt bên cạnh.Tiếu Tiếu chơi xích đu ngoài vườn,là chiếc xích đu tôi mới cho người lắp 2 ngày trước,kiểu dáng như ghế lười,ngồi rất thoải mái.Nhìn Tiếu Tiếu có vê rất thích thú.

Nhiều câu chuyện được nói ra trong bữa ăn ,tôi nửa thật nửa giả nói 1 số việc.Tôi không muốn người khác biết việc tôi mất đi tự do trong 4 năm.

2 người ở lại đến chiều chiều rồi ra về .Tôi hứa hẹn nhất định sẽ ghé chơi nhà Mỹ Sơ cô ấy mới yên tâm mà trở về.

Người vừa đi,lại có 2 cô gái trở về.Bọn họ sách theo túi to túi nhỏ song còn đưa tôi 1 túi đồ ăn giấy.


"Chị Kiều Kiều,buổi chiều tốt lành.Chị mau ăn đi ,cay vừa đấy ạ."


"Cảm ơn 2 đứa ,chị vừa mua một bó hương trầm đấy.Tối nhớ đốt."


"Vâng ạ,bọn em về phòng trước."


Tôi gật đầu nhìn bóng dáng 2 nữ sinh rời đi,chắc là sinh viên chăng.Tôi của trước kia cũng như vậy,tâm trạng luôn tốt,nụ cười luôn trên môi,mỗi ngày đều rất náo nhiệt.Nhưng đều là ngoài 1 kiểu trong 1 kiểu .

                   *****

Tôi quyết định đến bậc thềm xây bằng gỗ,trên tường treo mấy vật trang trí nhỏ cùng chiếc nón cũ của bà tôi.Tôi lấy chiếc đàn ghita đàn một bài hát ,là bài "Trưởng thành người bạn muốn trở thành".

Mấy ngày nay tôi thường nghe bài này trên QQMusic , tôi không biết bản thân có phải người muốn trở thành của trước kia không nhưng hiện giờ tôi coi như tạm hài lòng đi.Dù rằng tôi không có công việc gì ,nhưng tôi có tiền của Tồn Tư Thần.

Tôi không biết bản thân biết Tồn Tư Thần từ bao giờ,tại sao hắn lại làm như thế với tôi.Kí ức trong tôi đều là những ngày trong biệt thự kia,chẳng vui chút nào.

Tôi nhớ lại nếu là lúc này trong biệt thự,tôi sẽ ngồi trong phòng làm việc của Tồn Tư Thần,giúp việc làm chút bánh ngọt mang lên.Tôi ngồi im lặng với chiếc laptop với đống sách giải trí,Tồn Tư Thần ngay cạnh không làm việc thì chính là họp video call.

Tôi khi ấy sẽ ăn vài chiếc bánh nhưng giờ thì đến ăn tôi cũng không có hứng thú.Túi xiên bẩn của 2 bạn nhỏ kia vẫn nằm im ở đấy-cạnh cây cột phía trái tôi.

       *****
Tôi đang bị ốm ,đầu óc quay cuồng mệt mỏi vô cùng.Tồn Tư Thần luôn cạnh tôi,bón cháo cho tôi,giúp tôi uống thuốc. Hắn còn chuẩn bị một hũ kẹo ô mai ,sợ tôi uống thuốc bị đắng.

Tôi đang bị bệnh nên nằm trở lại giường,hắn xoa đầu tôi,giọng rất dịu dàng nói"Ngoan nhé,chăm sóc tốt cho bản thân.Tôi thật không muốn giấu em nhưng lại sợ em nhớ lại sẽ đau lòng. Tiểu Đường còn ở đây,em đừng từ chối cậu ấy..."

Bóng Tồn Tư Thần nhạt dần,rồi biến mất.Tôi tỉnh giấc, hơn 2 giờ sáng,khóe mắt tôi ươn ướt .Tôi đây là khóc sao,khóc vì cái gì cơ chứ.Vốn chỉ là mơ,ngoài đời Tồn Tư Thần cũng chưa bao giờ nói những lời như thế.Rất kì quái.

Tôi cố chìm vào giấc ngủ nhưng không được ,đêm nay tôi lại mất ngủ.

 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play