Ánh dương ấm áp chiếu rọi trần thế, mang tới niềm vui, hy vọng và những điều tươi sáng nhất để con người dần chìm đắm quên đi những đau khổ, buồn tủi trong đêm đen.

Nhưng cuộc sống là một vòng luân hồi, chuyển biến là quy tắc bất dịch của thời gian, nắng dù có đẹp đến đâu đi chăng nữa cũng sẽ đến lúc phải tàn trả lại màn đêm cô đơn lạnh lẽo.

Và mấy ai đợi được hừng đông lần nữa?

Năm ấy anh bước tới bên em, gieo vào cuộc đời u tối một ánh dương rực rỡ. 

Anh trao em thứ tình cảm chân thành, sưởi ấm trái tim đã lạnh lẽo từ lâu. 

Rồi trái tim ấy cũng đã rung động, đập liên hồi vì sự dịu dàng, ấm áp mà anh đem đến. 

Anh vẽ ra một tương lai tươi sáng, một cuộc sống màu hồng nơi có anh và em cùng vun vén gia đình nhỏ. 

Và em đã tin rồi mơ mộng về nó dẫu biết khoảng cách hai ta là xa vời. 

Tin vào chuyện tình của hoàng tử và lọ lem mà người đời hay nói, rằng người có tình ắt sẽ về được bên nhau bởi có thể vượt qua cách biệt thân phận để một lần gặp gỡ rồi yêu nhau đã là một phép màu kì diệu. 

Ấy rồi khi em hoàn toàn tin tưởng, trao đi tất thảy mới nhận ra mọi thứ chỉ là ảo mộng viễn vông. 

Anh rời đi mang theo nắng ấm trả lại em  khoảng không u tối của cuộc đời. 

Đem con tim kia trở về nơi lạnh giá, đóng băng dòng nước ấm chảy trong trong tâm hồn. 

Em đau, đau lắm, tưởng như cả thế giới đều sụp đổ. Em trách bản thân chưa đủ tốt, trách anh quá đỗi vô tình, trách cả câu truyện cổ tích kia và người đời ca tụng nó. 

Và rồi em nhận tất cả đều đúng chỉ riêng em sai. 

Chuyện tình của hoàng tử và lọ lem em từng tin cũng từng trách không phải chỉ tồn tại trong cổ tích, chỉ là em bỏ quên, quên đi một chi tiết vô cùng quan trọng. 

Lọ lem dẫu có ra sao cũng là con của bá tước, sinh ra với thân phận cao quý và là người duy nhất còn sót lại trong gia đình mang huyết thống quý tộc. 

Gương mặt xinh đẹp, xuất thân từ danh gia vọng tộc, tài sản, châu báu ngút trời và là người có khả năng thừa kế cao nhất sao lại không xứng với hoàng tử cơ chứ? 

Còn anh tuy không phải hoàng tử nhưng cũng chẳng thua kém mấy phần. 

Vậy em thì sao? 

Xuất thân không có, tiền tài cũng không, nhan sắc không nói, tính cách thì có ích gì? 

Một đứa trẻ bị bỏ rơi, một tâm hồn không lành lặn, một cuộc đời vất vả bon chen, em không biết mình lấy đâu ra can đảm để yêu anh chứ nói chi hi vọng về một tương lai xa vời. 

Anh xứng đáng với một người tốt hơn, một cô gái tài sắc vẹn toàn, gia cảnh tương đồng, có thể cùng anh đi hết cuộc đời sau này. 

Còn em chỉ cuộc dạo chơi tình cờ mà thôi…

Nhưng ít nhất anh đã dạy em cách yêu song em không chờ được nữa, có lẽ cuộc đời chỉ cho em một lần được đón ánh dương và rồi ngậm ngùi trong đêm tối gặm nhấm kí ức ngày ấy của hai ta.

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play