Quý Tiêu Hàn một tay chế trụ hai cổ tay tiểu vương phi, đè trên đỉnh đầu, tay kia nhẹ nàng xoa má nàng,"Chênh lệch nhiệt độ giữa ngày và đêm lớn, bổn vương đến làm ấm chăn cho vương phi."
"Không cần... Chăn dày, ta không cảm thấy lạnh... A!" Tô Oản Nhan còn chưa nói xong, môi đỏ đã bị bắt.
Hai người, một giường một chăn, có chút quen thuộc lại xa lạ, nhiệt độ ở trong chăn nóng lên rất nhanh, Tô Oản Nhan hơi thở rối loạn, hai tay nàng giơ qua đỉnh đầu sớm đã không còn trói buộc nhưng tay vẫn như cũ ngoan ngoãn đợi tại chỗ, quên không buông xuống.
Không có biện pháp, ăn tủy biết vị, đối với hai người trẻ tuổi đã từng ăn mặn, lại sinh lòng hảo cảm với nhau mà nói, bước thứ nhất bị vượt qua, bước thứ hai... bước thứ ba... vô số bước đều có vẻ thuận lý thành chương như vậy.
Nhưng khi hai người cách bước cuối cùng một bước thì Quý Tiêu Hàn lưu luyến dừng lại,"Được rồi được rồi, thân thể của nàng còn bị thương, nơi này cũng không phải nơi an toàn, nàng nghỉ ngơi đi."
Nghỉ? Ngơi? Đi?
Tô Oản Nhan bị kỹ xảo cao siêu của Quý Tiêu Hàn dẫn dắt đến xúc cảm thoải mái nhất, vậy mà hắn dám nói - nghỉ ngơi đi?

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play