Thược Dược và Dung ma ma len lén liếc nhau, tiểu thư nói gan nàng? Bé? Nhỏ?
Trước kia các nàng cũng cho rằng tiểu thư có lá gan nhỏ, bị người khi dễ cũng không dám đánh trả, nhưng từ sau khi tiếp nhận thánh chỉ tứ hôn xung hỉ, tính tình tiểu thư càng ngày càng bạo, lá gan cũng càng ngày càng lớn.
Chẳng những dám khiêu chiến với lão gia và Kỷ thị, mà còn náo loạn đến mức Tô phủ gà bay chó sủa, lại còn có thể cùng Tiêu vương gia ở chung hài hòa như vậy, đây sao có thể là điều mà người bình thường có thể làm được?
Thế nhưng, tiểu thư mà mình bảo vệ, chỉ cần tiểu thư nói lá gan của các nàng cũng nhỏ, thì lá gan của các nàng cũng chỉ nhỏ như hạt vừng.
"Ngồi xe ngựa này không thoải mái?" Quý Tiêu Hàn đỡ tiểu vương phi ngồi dậy, ôn nhu hỏi nàng, đối với kết luận tiểu vương phi nói nàng lá gan nhỏ, Tiêu vương gia tiếp nhận vô cùng thản nhiên.
"Cũng tạm được, tiếng mưa rơi quấy nhiễu lòng người, nên không ngủ được." Có người cảm thấy nghe tiếng mưa rơi có thể tĩnh tâm đi vào giấc ngủ, nhưng Tô Oản Nhan là một trường hợp đặc biệt, mặc kệ là bản thân đời trước, hay là bản thân bây giờ, đều giống nhau không nghe được tiếng mưa rơi, chỉ cần nghe thêm mấy lần tiếng mưa rơi, trong lòng sẽ tuôn ra cảm giác phiền não.
"Cố nhẫn nhịn chút, đến thành trấn kế tiếp, sẽ an bài cho ngươi ngồi xe ngựa mới, bên trong xe sẽ được xử lý đặc biệt, có thể ngăn cách thanh âm của bên ngoài."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT