Thược Dược và Dung ma ma nơm nớp lo sợ quỳ bên cửa xe,"Vâng, tạ vương gia, tạ vương phi nương nương."
Cũng không biết tiểu thư các nàng làm sao có thể không sợ vương gia?
Khí thế quanh thân Tiêu vương gia quá đáng sợ, các nàng ngay cả liếc mắt nhìn vương gia cũng không dám nhìn nhiều.
Tô Oản Nhan quả thật không sợ Quý Tiêu Hàn, trong tay nàng còn bưng trà gừng Thược Dược pha xong, một bên chậm rãi uống, một bên hỏi Quý Tiêu Hàn,"Vương gia, ngươi nói ngươi phí sức lực lớn như vậy, giết những sát thủ kia, liệu cẩu hoàng đế có còn muốn phái người tới giết ngươi... Giết chúng ta không?"
Sau khi Quý Tiêu Hàn ngồi thẳng người, ước chừng cao hơn rất nhiều so với tiểu vương phi ngồi ở một bên, tiểu vương phi nếu muốn đối diện với hắn, cần phải ngẩng đầu lên, giờ phút này nàng bưng chén trà, hỏi lời này, vì muốn thuận tiện thấy rõ phản ứng của hắn, lộ ra một đoạn cổ trắng nõn, bộ dáng mê hoặc nói không nên lời, ánh mắt buông xuống của nam nhân không tự chủ được liền đi theo nơi đó,"Sẽ không, lộ trình kế tiếp, sẽ không bao giờ có người đến quấy rối, bởi vì, hắn không còn người có thể dùng."
Tô Oản Nhan hăng hái, cũng không biết mình ở trong mắt Tiêu vương gia, đã bày ra phong tình mê người gì, nàng nghe vậy lại gần Quý Tiêu Hàn,"Như thế nào? Như thế nào?"
Không ai dùng được? Là ý mà nàng đang phỏng đoán sao?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT