Tô Oản Nhan gật gật đầu, cười híp mắt lại cắn một cái,"Thì ra bị người nhà nhớ nhung, là cảm giác như vậy."
Quý Tiêu Hàn nghe vậy, ngực đau nhói, đưa tay, giúp nàng vén mái tóc, một lần nữa để ra sau tai, chậm rãi nói: "Sau này ngươi sẽ có rất nhiều người nhà, chúng ta đều sẽ luôn luôn nhớ nhung ngươi."
Tô Oản Nhan không có phản bác, ngoan ngoãn ăn bánh ngọt, thầm nói: "Chúng ta" này cũng không bao gồm Tiêu vương ngươi! Đợi đến Tuyền Châu, chúng ta sẽ mỗi người đi một ngả, ngươi đi tranh đấu hoàng quyền của ngươi, ta sống cuộc sống điền viên của ta, chúng ta ai cũng không ngại ai.
Đương nhiên, lời này của Tô Oản Nhan trước khi lấy được thư hòa ly, nàng chắc chắn sẽ ngậm miệng không đề cập tới.
Đội ngũ lưu đày còn đang tiếp tục đi về phía trước, nhân số phủ Tiêu vương lại đang âm thầm chậm rãi mở rộng từ hơn ba mươi người ban đầu, đã bất tri bất giác chậm rãi tăng lên đến hơn năm mươi người.
Ai cũng không biết, những người này từ nơi nào xuất hiện, đi theo bọn họ từ lúc nào.
Ngay cả Thúc Minh Viễn mỗi ngày đều phải kiểm kê nhân số, cũng chưa từng hỏi nhiều một câu, mọi người ngầm hiểu lẫn nhau ngậm miệng không nói, Thẩm Tín Hậu và một nhà đi trước đoàn người phủ Tiêu vương, ngay cả quay đầu cũng không dám, sợ vừa quay đầu lại, sẽ nhìn thấy có người lặng lẽ xuất hiện, kích thích trái tim nhỏ bé yếu ớt không chịu nổi của bọn họ hiện tại.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT