Tô Oản Nhan cười lắc tay Du thị, thân mật mà cùng nàng nhỏ giọng nói nhỏ: "Ngoại tổ mẫu, chớ lo lắng, nếu ngài nhớ Oản Nhan, thì sai người đưa tin đến, bảo đảm qua không quá vài ngày, ta có thể xuất hiện ở trước mặt ngài, cho ngài xem đủ."
Lời này vừa nghe chính là không biết dỗ dành người khác!
Gửi một lá thư là có thể trông mong người trở về? Còn có thể xuất hiện? Lời này nói ra thật dọa người!
"Ngươi nha! Vẫn nghịch ngợm giống như khi còn bé, cũng may Tiêu vương gia nuông chiều ngươi, nếu đổi người khác thử xem? Sớm đã bị người ghét bỏ không biết bao nhiêu lần rồi." Du thị vừa cười, vừa len lén nhìn phản ứng của Tiêu vương gia, thấy Tiêu vương gia đúng như lời Oản Nhan nói, đối với nàng đặc biệt khoan dung rộng lượng, mới yên lòng theo.
Lưu luyến chia tay một hồi lâu, Tô Oản Nhan không thể không phất tay tạm biệt người Mạnh gia, nàng lần lượt ôm Du thị cùng hai vị cữu mẫu, thừa dịp các nàng không chú ý, lặng lẽ từ trong không gian nhét chút đồ vào trong tay áo các nàng.
Mấy người Du thị tất nhiên cảm giác được, nhưng ngại Tiêu vương còn ở đây, không tiện lấy ra xem, đành phải làm bộ không có gì, cười nhìn bọn họ từ cửa sau rời đi.
Mãi cho đến khi không nhìn thấy bọn họ, mấy người Du thị mới lấy đồ Tô Oản Nhan nhét cho ra, kết quả, tất cả mọi người ngây ngẩn cả người.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT