"Quên đi, ánh mắt ta không tốt, nhìn không thấy, chờ người đến gần lại nhìn đi!" Tô Oản Nhan nhìn nửa ngày, cuối cùng buông tha.
Quý Tiêu Hàn dịu dàng nhìn cái ót Tô Oản Nhan, nghe vậy, khóe môi nhịn không được gợn lên, đời trước sao lại không phát hiện tiểu vương phi của hắn lại đáng yêu như vậy.
Đám người kia ngồi xổm sau gốc cây, nhìn từng người đang ngủ bên đống lửa, lặng lẽ nói: "Đại ca, đệ không nói sai chứ? Đợt phòng bị của bọn họ sẽ là sau nửa đêm, căn bản không đoán được chúng ta lại hành động khác thường, căn bản không đợi đến sau nửa đêm sẽ động thủ."
"Đều đừng gấp gáp, đám tham quan kia cho dù có thành phạm nhân lưu đày, cũng không phải kẻ ngốc, hơn nữa các ngươi cho rằng ba tên sai dịch kia là vật trang trí sao?"
Một tên nở nụ cười đê tiện, móc ra một cái túi thuốc từ trong ngực,"Đại ca sợ cái gì, không phải chúng ta còn có cái này sao?"
Hô hấp của nam nhân cứng lại,"Bột thuốc này quý giá như vậy, dùng xong sẽ không còn, ngươi dùng tiết kiệm chút cho ta."
"Yên tâm đi đại ca! Bột thuốc này ta đã dùng có kinh nghiệm rồi, đêm nay chúng ta dẽ kiếm một khoản. Đủ để bù lại số thuốc này."
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT