Nhìn thấy đám sai dịch đều đã một trận nóng mắt, con đường lưu đày của người khác, mỗi người đều là xanh xao vàng vọt.
Mà con đường lưu đày của Tiêu vương phủ, người người ăn đến miệng đầy dầu mỡ.
Nếu không phải vịt quay gà xông khói đều nguội lạnh, mùi thơm không bay ra được bao xa, chỉ sợ đám lưu dân đang như hổ rình mồi với bọn họ kia, sẽ nhịn không được mà đã xông lên.
Người của Tiêu vương phủ hoàn toàn mặc kệ người khác ghen tị như thế nào, bọn họ ăn uống no đủ xong đều tự trở về cương vị của mình, nhóm hộ vệ chia thành những hướng bất đồng, vây quanh xe ngựa của phhu thê Tiêu vương cùng xe ngựa của Dung ma ma ở giữa, làm bộ bày ra dáng vẻ nhàn nhã đi vào giấc ngủ, nhưng kì thực đang tùy thời đề phòng.
Bọn họ biết, bởi vì sự thất trách trong địa lao huyện nha ở thành trì trước đó, các hộ vệ phụ trách bảo vệ Vương gia và Tiểu Vương phi, tự phát âm thầm chia làm ba tổ, ban đêm thay phiên gác đêm, cần phải bảo đảm cho hai vị chủ tử có thể bình yên vượt qua đêm nay.
Ban đêm nhóm sai dịch cũng là thay phiên phụ trách gác đêm, dù sao cũng ngủ đêm ở ngoài dã ngoại, tình huống đột phát gì cũng có thể phát sinh, tuy rằng bọn họ quả thật không thèm để ý sống chết của phạm nhân lưu đày, nhưng cũng không thể để cho bọn họ chết ở trong tay người khác, đến lúc đó cũng không tiện ăn nói với cấp trên.
"Lão đại, ngươi nói xem đêm nay liệu có trôi qua bình yên hay không? Chỉ với những lưu dân kia? Cho dù dám tới cướp đồ, bọn họ cũng không dám xằng bậy." Hai sai dịch được an bài cùng với lão đại sai dịch thủ đêm nay, hai người bọn họ nhìn đám lưu dân trốn ở ngoài rừng cây căn bản không có bất kỳ sức chiến đấu, sai dịch Giáp cực khỳ khinh thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT