Cả người Tô Dung Yên run rẩy, bị lời nói lãnh lẽo của Tô Oản Nhan dọa sợ, ngập ngừng một lúc lâu cũng không nói ra được một chữ.
Nàng còn nhớ rõ ngày mưa to nọ, nàng bị Tô Oản Nhan nắm trong tay giãy dụa như thế nào...
Tô Oản Nhan thấy đã hù dọa đủ rồi, không còn tâm trạng thưởng thức Tô Dung Yên ngu muội vô tri, xoay người rời đi.
Bước ra cửa phòng, không bất quá ngờ khi nhìn thấy Quý Tiêu Hàn đang tựa ở cách đó không xa, khóe miệng mỉm cười, chính là như cười như không nhìn mình.
Đón lấy đôi mắt đượm ý cười của nam nhân, Tô Oản Nhan nghĩ đến một câu vừa rồi nàng nói, da mặt có chút nóng, hết lần này tới lần khác, nam nhân nào đó không có nhãn lực, vào lúc nàng đi qua bên cạnh hắn, một tay kéo nàng vào trong ngực, giọng nói mang theo vài phần sung sướng, xác nhận nói: "Bảo bối, vừa rồi bản vương dường như nghe được ngươi nói..."
"Câm miệng!" Tô Oản Nhan không đợi Quý Tiêu Hàn nói xong, đã quát hắn dừng lại, không cho nam nhân có cơ hội hỏi ra miệng.
Cũng không biết nam nhân này ở bên ngoài nghe lén được bao lâu, nghĩ đến lời nói khí phách vừa rồi, bước chân Tô Oản Nhan càng đi càng nhanh.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT