Tô Dung Yên nằm ở trên giường cảm thấy thương hại bản thân, tĩnh dưỡng nhiều ngày như vậy, chân vẫn còn chưa lành, luôn đau, đau đến nàng ngủ không ngon, ăn không vô, bên người lại không có người chăm sóc, khuôn mặt luôn kiêu ngạo của nàng đều bị hao mòn không ra gì.
Nhưng mà, còn có thể làm gì khác?
Từ lúc đuổi tới phủ Tiêu vương, nàng đã bị cố ý hay vô tình ngăn cách, chẳng những không có cơ hội tiếp cận Tiêu vương gia, ngay cả mặt Tô Oản Nhan cũng không gặp được vài lần, mặc kệ nàng hối lộ người đưa cơm cho nàng như thế nào, những người đó chính là không để ý tới nàng, nàng thậm chí hoài nghi mình đuổi tới nơi này, rốt cuộc làm có đúng hay không.
Thở dài một hơi, Tô Dung Yên chống người muốn từ trên giường ngồi dậy, cửa phòng đóng chặt bị người đẩy ra, nàng quay mặt nhìn lại, lập tức sắc mặt có thay đổi rõ rệt:
"Ngươi... Ngươi tới làm gì?"
Lúc ấy nàng mới vừa bị thương gãy chân, cả ngày ầm ĩ náo loạn muốn gặp Tô Oản Nhan, nhưng khi đó mặc kệ nàng có náo như thế nào thì những hạ nhân đáng giận đó vẫn không để ý tới nàng, nếu ầm ĩ phiền tới bọn họ, bọn họ sẽ điểm nàng câm miệng, thời gian lâu dần, nàng biết căn bản không phải những hạ nhân đó khó hối lộ, mà là Tô Oản Nhan nàng không muốn thấy mình.
Nhưng mà, lúc này Tô Oản Nhan đột nhiên chủ động tới tìm nàng, là có ý gì đây?
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT