Sau Khi Bị Nghe Thấy Tiếng Lòng Người Qua Đường Giáp Bỗng Phất Nhanh

Chương 29


1 tháng


Trình Hạ nói với giọng và ánh mắt nghiêm túc đến mức Lâm Chi Kiều ngượng ngùng cười đáp: “Không cần khách sáo đâu.”

888 đột nhiên lên tiếng: [Ký chủ, giá trị hảo cảm của Trình Hạ +100! Giá trị hảo cảm đã đạt tối đa, số điểm dư sẽ tự động chuyển vào trạm trung chuyển!]

Lâm Chi Kiều hít một hơi thật sâu: [Cái gì? 100 điểm hảo cảm? Thế này là lên max rồi sao???]

Giọng của 888 có vẻ mơ hồ: [Đúng vậy, chúc mừng ký chủ đã thu thập được giá trị hảo cảm đầu tiên đạt mức tối đa, mở khóa thành tựu “yêu tinh nhà ta”! Phần thưởng: Một tấm thẻ chỉ định Bát Quái!]

Trong hệ thống ba lô xuất hiện thêm một tấm thẻ sáng lấp lánh.

Lâm Chi Kiều nhìn Trình Hạ, ánh mắt hoàn toàn thay đổi: [Đây là tuyệt thế tiểu khả ái gì vậy ! Con ngoan của ba, ba sẽ mãi yêu con!!!]

Trình Hạ sững sờ, đột nhiên cảm thấy vừa buồn cười, trong lòng nặng nề chua xót vơi đi không ít.

Quý Nhiên và mọi người nhanh chóng trở về, vừa mở cửa ký túc xá thì mùi đồ ăn đã lan tỏa khắp nơi.

“Tôi mua nướng BBQ, gà rán, xiên nướng, da gà tây lạnh…” Bàn trà trong phòng khách nhanh chóng ngập đầy đồ ăn, Quý Nhiên cười đến nỗi mắt híp lại: “Tối nay mọi người cứ thoải mái mà ăn đi!”

Khương Thiên Thiên mắt sáng rực lên: "Oa! Toàn là món tôi thích!"

Bùi Ninh gật đầu: "Hôm nay đúng là ngày đáng để ăn mừng."

Đường Chu với vẻ mặt u sầu: "Tiêu rồi, nếu đoạn này mà bị người quản lý của tớ thấy, chắc chắn không tránh được một trận cằn nhằn."

Cậu ta quay sang nhìn Ôn Lê: “Cậu không phải là vận động viên sao? Thường ngày không cần kiêng khem gì hả?”

Ôn Lê đã cầm sẵn một cái đùi gà rán, nghe vậy liền chớp mắt vô tội: “Nhưng mà tôi giải nghệ rồi, thỉnh thoảng thả lỏng một chút cũng không sao."

Đường Chu không tìm được đồng minh, liền quay sang Lâm Chi Kiều: “Chi Kiều, quản lý của cậu không kiểm soát chuyện ăn uống của cậu sao?”

“Hắn chẳng bao giờ quản tôi.” Lâm Chi Kiều vừa cắn một miếng xiên nướng, vừa nói mập mờ: “Với lại tôi ăn không mập, hehe.”

Đường Chu: "…"

Chỉ có mỗi mình tui khổ sở sao.jpg

“Trong căn-tin trường có bán mấy món này không? ”Trình Hạ hỏi với vẻ mơ màng, “Giờ này chẳng phải căn-tin đã đóng cửa rồi sao?”

“Tất nhiên là không có rồi.” Quý Nhiên thở dài: “Tôi đặt cơm hộp, nhờ anh giao hàng lén chuyển qua hàng rào giúp tôi!”

Trình Hạ ngơ ngác kêu lên một tiếng, tay trái bị nhét đầy xiên BBQ, tay phải không biết từ lúc nào đã cầm một ly Coca.

Lâm Chi Kiều khẽ huých hắn một cái: 'Mau ăn đi, tối nay là đêm tiệc cuồng nhiệt!'

Trình Hạ cúi đầu cắn một miếng thịt ba chỉ, hương vị ngập tràn trong miệng, còn ngon hơn bất cứ món BBQ nào hắn từng ăn trước đây.

Không biết là do không khí náo nhiệt hay lâu ngày mới được ăn đồ ngon, khóe miệng Trình Hạ bất giác cong lên một chút.

'Ăn không mập! Ai ghen tị thì là tôi đó! [đừng ép tôi khóc cho mà xem.jpg]'

'Không khí này, đúng là như quay về thời ký túc xá cấp 3 [mắt long lanh.jpg]'

'Rõ ràng ấm áp vậy, nhưng sao tôi lại rơi nước mắt [mèo khóc rưng rưng.jpg]'

'Thật sự không dám tưởng tượng Trình Hạ đã trải qua những gì mấy năm nay, bị hiểu lầm trên mạng suốt bao lâu, chắc chắn đã gặp nhiều lời công kích cực đoan và bạo lực mạng.'

'Xem mà vừa buồn vừa vui, mong rằng con đường sắp tới của Trình Hạ sẽ thuận lợi hơn.'

'Trước đây từng cùng phong trào mắng Trình Hạ, giờ thật muốn vả vào mặt mình hai năm trước 555'

'Tôi đau lòng cho Trình Hạ, cũng đau lòng cho Lâm Chi Kiều. Lâm Chi Kiều cũng bị nhiều tin đồn xấu từ mấy tài khoản marketing, giờ tôi nghi ngờ độ chân thật của những tin đó.'

'Livestream lâu như vậy mà không hề giả tạo chút nào, tính cách thật của Tiểu Kiều rõ ràng là rất tốt, thực sự dễ thương [ôm mặt yêu yêu mắt.jpg]'

'Mấy ngày nay xem livestream, tôi cảm thấy Lâm Chi Kiều không phải loại người 'ác' như mấy tài khoản marketing nói, tôi tin vào cảm giác của mình.'

'Tiểu Kiều nhìn vô tâm vô phế, nhưng chắc chắn trong lòng cũng không chịu nổi [hạt đậu rơi nước mắt.jpg]'

'Nói nhỏ thôi, không ai thấy cặp này thực sự rất hợp nhau à? Cứu rỗi và được cứu rỗi, cậu là ánh sáng duy nhất cứu vớt tôi khỏi vực sâu... Nghĩ đến mà a a a a [vặn vẹo hét lên.jpg]'

'Cặp đôi này chính thức ra mắt năm nay!!!'

'Vậy không ai thắc mắc về Trình Lý à? Từ khi vụ của Trình Cường bị phanh phui đến giờ, hắn ta không có động tĩnh gì cả?'

'Trình Hạ đã chịu đựng bao nhiêu năm như vậy trong gia đình đó, hắn thật sự không biết chuyện gì sao?'

  •  

“Đúng vậy, khi biết chuyện này, tôi cũng vô cùng sốc.” Trong video phỏng vấn, Trình Lý nói.

“Cha mẹ tôi... đã nói rằng anh ấy bị thương trong một cuộc đánh nhau ở trường.”

“Tôi và Trình Hạ không học chung trường, chúng tôi đều ở ký túc xá, chỉ cuối tuần mới về nhà, nhưng phần lớn thời gian cuối tuần tôi phải học thêm, nên thời gian ở chung với anh ấy thật ra cũng không nhiều.”

“Là lỗi của tôi, nếu lúc đó tôi quan tâm đến Trình Hạ hơn, hỏi xem vết thương đó là như thế nào thì có lẽ đã không vô ích, nhưng... Tôi thực sự xin lỗi.”

“...”

Dưới video phỏng vấn, khu bình luận đầy rẫy những người bênh vực Trình Lý, nói rằng cta vô tội vì không biết chuyện, nói cậu ta thực ra cũng là nạn nhân, vân vân.

Độ thiện cảm của người qua đường với Trình Lý thật sự đã đạt đến một mức độ kỳ diệu, chẳng lẽ đây là ánh hào quang của nhân vật chính trong truyện xuyên không? Những lời nói dối vụng về và kỹ thuật diễn xuất kém cỏi như vậy mà vẫn có nhiều người tin tưởng.

Lâm Chi Kiều tắt điện thoại, theo bản năng giơ tay xoa nhẹ mũi.

Mùi quá nồng, mũi hơi ngứa.

Chỉ còn chưa đầy 10 ngày nữa là đến kỳ hạn, mọi người đều ngâm mình trong phòng tập luyện, ai nấy đều cảm thấy áp lực rất lớn.

Ngay cả Trình Hạ cũng ở bên cạnh bọn họ mỗi ngày, từ những chi tiết nhỏ như từng động tác tách riêng, đến việc bố trí sân khấu cho từng người, Trình Hạ gần như tham gia toàn bộ quá trình, chẳng khác gì một đạo diễn của mọi người trong chương trình 《Sinh Hoạt》.

Quý Nhiên không ít lần cảm thán, nếu không phải bị trì hoãn bởi sự việc cách đây hai năm, với thực lực của Trình Hạ, e rằng cậu ấy đã nổi tiếng rực rỡ từ lâu rồi.

Khi đó, Trình Hạ vừa giúp Đường Chu điều chỉnh vị trí, nhìn thấy Lâm Chi Kiều đang cầm điện thoại, liền bước tới hỏi: "Đang xem gì vậy?"

Lâm Chi Kiều không suy nghĩ gì nhiều, đáp: 'Trà xanh mới .'

Trình Hạ có chút ngạc nhiên: "Cậu còn thích uống trà à?"

"Không thích uống nhưng thích xem." Lâm Chi Kiều nói thẳng, “Mỗi loại trà xanh đều rất khác nhau, rất thú vị.”

Trình Hạ không hiểu lắm, nhưng vẫn tỏ vẻ đã hiểu.

Không biết có phải ảo giác hay không, nhưng cậu cảm thấy những lời này của Lâm Chi Kiều như là có ẩn ý gì đó.

Trình Hạ lén nhìn Lâm Chi Kiều một cái, thấy cậu không nói thêm gì nữa, liền không hỏi thêm, mà lặng lẽ ngồi xuống bên cạnh Lâm Chi Kiều, xem cậu ấy luyện tập trước gương.

Khả năng vũ đạo của Lâm Chi Kiều rất chắc chắn, sau mấy ngày huấn luyện, những chỗ cần cải thiện đã ngày càng ít đi.

Một vòng huấn luyện nữa kết thúc, trên trán Lâm Chi Kiều đã lấm tấm mồ hôi.

Trình Hạ đưa cho cậu một chiếc khăn lông, rồi mở nắp chai nước khoáng, đứng chờ bên cạnh, khẽ nói: “Trước đây đã có ai nói với cậu chưa, cậu nhảy đẹp lắm.”

Lâm Chi Kiều chớp mắt: "Bây giờ có rồi."

Trình Hạ ngạc nhiên: "Vậy là tôi là người đầu tiên?"

Lâm Chi Kiều đáp: "Ngoại trừ bà của tôi, cậu là người đầu tiên."

Khóe môi Trình Hạ khẽ cong lên, vui vẻ hiện rõ trên mặt.

'Trình Hạ dính Tiểu Kiều nhà chúng ta quá đi [hắc hắc.jpg]'

'Xem đi xem lại vẫn thấy dễ thương hơn mấy bộ phim ngọt ngào công nghiệp ngoài kia [đầu chó.jpg]'

Đã gần đến giờ cơm.

Lâm Chi Kiều đang kéo giãn cơ thì nghe thấy mấy nữ thực tập sinh bên cạnh đang thì thầm: “Cậu nghe chưa? Người nhà họ Quý mấy ngày nay đang tìm người ở căn cứ của chúng ta đó!”

"Nghe rồi nghe rồi, nhưng hình như đến giờ vẫn chưa tìm được…"

Lỗ tai Lâm Chi Kiều lập tức dựng lên.

Quý gia? Tìm người?

Chẳng lẽ là đang tìm vị thiếu gia thần bí kia?

Lâm Chi Kiều ngay lập tức trở nên hứng thú.

Hình như mình còn một 'bát quái chỉ định ' chưa dùng thì phải.

Cùng lúc đó, Quý Nhiên cũng nghe thấy nhóm nữ thực tập sinh đang nói chuyện, bỗng nhiên như nhớ ra điều gì, cậu kéo Trình Hạ lại hỏi: " Cậu nhóm máu gì?"

Trình Hạ suy nghĩ một chút: "Hình như là AB."

Quý Nhiên thở phào: "Không phải nhóm máu O à…"

"Chắc là không." Trình Hạ trả lời, “Hồi nhỏ có thử qua, nhưng không nhớ rõ lắm.”

Cha mẹ nhà họ Quý đều thuộc nhóm máu O, xét về mặt di truyền, gần như không thể sinh ra con có nhóm máu AB.

Nhóm máu của Quý Nhiên là AB.

Trước đây, chính vì phát hiện ra sự bất thường về nhóm máu, gia đình mới nhận ra rằng có lẽ đứa con đã bị tráo đổi ngay từ khi sinh ra.

Ở bên kia, Lâm Chi Kiều do dự hồi lâu, cuối cùng cắn răng dùng 'bát quái chỉ định ' lên người Quý Nhiên.

Đánh cược một phen, xem thử liệu có thể tìm được manh mối gì từ bát quái của Quý Nhiên không.

[Quý Nhiên thực ra là thiếu gia giả của nhà họ Quý...]

Lâm Chi Kiều đọc tiếp một cách vội vã, cho đến khi...

[Cha mẹ ruột của Quý Nhiên đã sớm qua đời, mẹ cậu xuất thân từ cô nhi viện, còn cha cậu có một người anh trai ruột khỏe mạnh tên là... Trình Cường?]

Lâm Chi Kiều sững sờ: [Ơ? Trình Cường? Tên này sao nghe quen thế nhỉ?]

[Khoan đã, đây chẳng phải là tên của bác Trình Hạ, người đàn ông cặn bã đó sao?]

[Anh trai của cha ruột Quý Nhiên, cũng chính là bác ruột của cậu, chính là Trình Cường. Điều này có nghĩa là đứa trẻ bị tráo đổi năm đó, chính là cháu của Trình Cường, hay nói cách khác...]

Ngay lúc này, cửa phòng tập luyện bị ai đó đẩy ra: "Xin hỏi, Trình Hạ có ở đây không?"

Người vừa bước vào là Trình Lý.

Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cậu ta, và gần như cùng lúc đó, mọi người đều đồng loạt quay sang nhìn Trình Hạ.

[Thật ra thiếu gia thật sự của nhà họ Quý chính là Trình Hạ?!]

Tác giả có lời muốn nói:

Quý Nhiên: Em trai khác cha khác mẹ của ta, hóa ra lại ở ngay bên cạnh ta!


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play