Ý nghĩa vô danh

Hồi ức 1


1 tháng


Trần Bảo Lâm , một thanh niên năm nay tròn mười bảy tuổi. Khi Trần Bảo Lâm còn nhỏ , bố của cậu thường xuyên đi công tác nên chỉ có mẹ là người thân thiết nhất với cậu . Mẹ cậu là một người phụ nữ xinh đẹp , hiền dịu , thông minh và thanh lịch . Cô là người đã dẫn cậu đi chơi , đi học ,... và có lẽ mọi khoảng trống mà bố cậu để lại không còn là vấn đề nữa ...có lẽ là vậy .

Vào một ngày mưa tầm tã, một kẻ sát nhân bị truy nã đã đến khu nhà cậu và bắt đầu cuộc vui của hắn . Mẹ và Lâm đã cố gắng chạy đi nhưng mẹ cậu không may đã bị hắn bắn trúng. Ôm vết thương , mẹ cậu đã cắn răng dẫn cậu trốn trong một căn phòng. Cậu lo lắng hỏi :

 - Mẹ ơi , chỗ đó chảy nhiều máu quá ... Mẹ có sao không ạ ?

Cô xé chiếc đầm cô đang mang và quấn quanh vết thương , cô nhẹ nhàng nói : 

- Im lặng nào... Chúng ta đang chơi trò chơi trốn tìm đó …

Cậu bảo :

- Nhưng còn vết thương 

Cậu chưa nói xong thì mẹ cậu đặt ngón tay lên miệng , cô cố nở một nụ cười và nói : 

- Đây không phải máu đâu... Đây chỉ là... Tương cà thôi... Đừng lo... Chúng ta cùng trốn nhé …

Mẹ cậu từ từ ngồi xuống  cạnh cậu và cố gắng trấn an đứa con của mình . Không khí lạnh lẽo giữa sự yên tĩnh của trời mưa khiến cậu rất sợ nhưng cậu đã nghĩ mọi chuyện sẽ ổn thôi vì cậu còn có mẹ ở bên mà... phải vậy không ? Trong vô thức cậu đã ngủ đi và khi cậu tỉnh lại thì cậu đang nằm dựa lên đùi của mẹ . Mẹ cậu nhắm mắt , cơ thể lạnh lẽo nhưng đang chạm vào băng vậy nhưng Lâm đã nghĩ rằng...chắc là do trời lạnh quá thôi. Một chú cảnh sát xông vào làm cho Lâm giật mình mà sợ hãi nhưng cậu nhận ra người này không giống với tên sát nhân kia . Anh lính :

- Mọi chuyện đã ổn rồi , bọn chú đến đây để cứu cháu !

Cậu vui đến mức mà oà khóc và chạy đến ôm người của anh cảnh sát  kia . Người lính trấn an cậu bé , mất một lúc cậu mới khóc nức nở nói : 

- Mẹ... Mẹ... Mẹ cháu bị thương rồi.... Xin chú... Giúp mẹ cháu đi…

Anh cảnh sát bây giờ mới để ý đến người phụ nữ đang nằm im ở trong góc tối của căn phòng . Anh bắt đầu kiểm tra rồi lắc đầu , Lâm không hiểu bèn hỏi : 

- Mẹ cháu có sao không chú ?

Anh ta đi ra ngoài cửa gọi người tới . Một lúc sau , một vài người khác đến và hỏi : 

– Có chuyện gì vậy ? 

Một vài người chú ý tới người mẹ đang nằm trong góc , có lẽ đã hiểu ra chuyện gì đó… Anh cảnh sát nói :

– Nhờ các anh , đưa chú bé này tới trại sơ cứu và gọi vài nhân viên y tế tới đây giúp tôi .

Lâm liền hỏi : 

– Còn … còn mẹ cháu thì sao ạ ? Mẹ cháu vẫn ổn mà đúng không chú ? 

Anh cảnh sát trầm tư một lúc gọi đặt tay lên vai của cậu , nói : 

– Không sao đâu , mọi thứ ở đây đã ổn rồi… Cháu cứ yên tâm… Nào , con đi theo mấy chú này đến trại … Mẹ cháu sẽ ổn thôi … Đừng lo …

Lâm lưu luyến nhìn mẹ một hồi rồi mới đi theo mấy chú cảnh sát , Mọi thứ chắc sẽ ổn thôi . 

Lâm đi đến trại với các chú . Cậu được các cô y tá chăm sóc , dỗ dành một cách chu đáo. Cậu có thấy những chiếc xe y tế đang đậu ở xa , những người đàn ông đang đẩy cái gì đó được phủ tấm vải trắng lên xe . Khi khu trại dần vắng đi khi những người sống sót đã bắt đầu đi về thì cậu vẫn ở đó để chờ người mẹ đến và đưa cậu về nhưng rồi chẳng có ai cả . Bỗng cậu thấy một bóng dáng quen thuộc , đó là chú cảnh sát đã tìm thấy cậu . Cậu nhanh chóng chạy đến và hỏi :

– Ch…Chú ơi… Mẹ cháu đâu rồi ạ ? … Sao mẹ cháu vẫn chưa đến đón cháu ạ ?

Anh cảnh sát ngạc nhiên rồi lại hỏi : 

– Cháu vẫn ở đây hả ? Không người thân nào đưa cháu về sao ? 

Lâm trả lời : 

– Cháu chỉ sống với mẹ thôi… Nhưng mẹ cháu ở đâu ạ ? 

Anh ấy nhìn cậu với ánh mắt đầy thương xót , thở dài và nói : 

– Mẹ cháu vẫn ổn chỉ là đang điều trị thôi … mà cháu có người thân ở xa nào không ? 

Lâm thả lỏng người ra một chút mà nói :

– Ưm… thật ra cháu có cha… nhưng lâu rồi cháu chưa gặp ông ấy nữa . 

Anh ấy lại hỏi :

– Thế cháu có giữ số liên lạc với cha không ?

Cậu lắc đầu trả lời : 

– Ưm… Con không có ạ .

Anh cảnh sát suy nghĩ một lát rồi trả lời : 

– Không sao cả … vậy trước khi … ừm… mẹ cháu tỉnh lại… thì cháu ở với chú nhé dù sao thì… cháu cũng không có nơi nào để ở cả 

Lâm ngạc nhiên hỏi

– Ưm … Vâng ạ nhưng … như vậy có làm phiền chú không ạ ? 

Anh cảnh sát nhẹ nhàng cười : 

– Không , không sao đâu . 

Từ đó , Lâm đến nhà của chú cảnh sát ở sau khi được chi phép bởi cấp trên . Trong suy nghĩ ngây thơ của Lâm , cậu chỉ nghĩ rằng cậu sẽ ở đó cho đến khi mẹ đến đón cậu… Mong là vậy .

Sau 1 tháng ở nhờ nhà của chú cảnh sát thì cậu được đưa tới đồn cảnh sát vào một ngày nọ . Anh cảnh sát đưa cho cậu một tấm ảnh rồi hỏi :

– Này cháu , cháu xem coi … người đàn ông trong ảnh có phải là cha của cháu hay không ? 

Lâm cầm lấy tấm hình , cậu thấy cậu và mẹ cậu đang ngồi ở trên một chiếc ghế ở công viên mà cậu thường được dẫn đến trước đây nhưng kế bên là một người đàn ông cao lớn , râu quai nón có vẻ khá hung dữ . Cậu nhận ra đây là bức ảnh mà mẹ cậu đã cho cậu xem từ trước bèn nói : 

– Vâng… Mẹ cháu nói người đàn ông này là cha cháu… cháu không biết nữa vì… cháu chỉ nghe mẹ cháu kể lại thôi… 

Anh cảnh sát hiểu ra và gọi một người vào , đó là người đàn ông trong bức ảnh chỉ là có phần già đi mà thôi . Anh carnh sát và ông ta nói chuyện một lúc rồi đến chỗ của Lâm : 

– Vậy đây là ba của cháu nhỉ ? 

Lâm trả lời : 

– Cháu … cháu nghĩ vậy … Trông ông ấy … có phần giống trong bức ảnh

Cậu vừa trả lời vừa xem lại bức ảnh . ANH cảnh sát từ từ bảo : 

– Được rồi … Vậy cháu sẽ về với bố cháu nhé…

Lâm ngạc nhiên nhìn vào anh ấy :

– Dạ ? 

Anh cảnh sát nói : 

– Đây là bố của cháu … là người thân còn lại của cháu… nên cháu phải về với ông ấy để ông ấy lo cho con nữa .

Lâm ngập ngừng hỏi : 

– Nhưng … nhưng… còn mẹ cháu thì sao ạ ? 

Anh cảnh sát trả lời :

– Chú đã nói với cháu rồi mà … Mẹ cháu vẫn ổn mà. 

Cậu liền hỏi : 

– Cháu … Cháu nhớ mẹ cháu . Chú cho cháu gặp mẹ được không ? 

Anh cảnh sát trầm tư một lúc rồi nói : 

– Ưm … bây giờ mẹ cháu … mẹ cháu không tiện gặp cháu được … cô ấy đang dưỡng thương … nên cháu cứ yên tâm …

Lâm buồn bã nhưng nói cũng chịu đi theo người ba của mình . Lúc cậu đi , cậu đã ngoái lại nhìn , cậu nhìn thấy anh cảnh sát nhìn cậu với ánh mắt thương xót … Chắc sẽ không có chuyện gì đâuđúng không ?

– Continuous  – 


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play