Diệp Đỉnh Chi lấy bốn tấm bài của mình, nhìn tới nhìn lui vài lượt, cười nói: “Mấy dấu hiệu trên này nhận ra ta, chứ ta không nhận ra chúng.”
“Có khẩu quyết là thiên địa nhân hòa, mai bản tam, phủ thập miêu cao, hạ tứ lạn.” Bách Lý Đông Quân híp mắt nhìn bài của mình, bộ dạng như dân cờ bạc thứ thiệt.
“Không ngờ ngươi còn trẻ tuổi mà cũng là ma bài bạc.” Đồ Nhị Gia buông tẩu thuốc: “Học mấy năm rồi?”
“Chưa chính thức học bao giờ, chỉ theo người khác chơi vài lần.” Bách Lý Đông Quân vừa trả lời vừa cúi đầu phối bài, có vẻ khá do dự.
“Đánh bạc không phải chuyện tốt gì, một khi dính vào, nhẹ thì túng thiếu nghèo khổ, nặng thì tan cửa nát nhà. Nhiều năm rồi, ta chỉ thấy một loại người có thể sống thoải mái bằng việc đánh bạc.” Đồ Nhị Gia cười nói.
“Ai?” Diệp Đỉnh Chi phối lung tung vài lượt, đặt bài trong tay lên bàn.
“Người mở sòng bạc!” Rốt cuộc đám người cũng cầm bài của mình lên, híp mắt quan sát: “Người mở sòng bạc tim còn đen hơn chó, giết người không thấy máu.”
“Đại Gia, hắn mắng ngài kìa.” Linh Tố trêu ghẹo Đồ Đại Gia.
Đồ Đại Gia ho khan một tiếng: “Không, hắn đang mắng chính mình.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT