“Đúng vậy, sau ngươi, Diệp Đỉnh Chi là người thứ hai có võ mạch bẩm sinh mà chúng ta phát hiện. Đồng thời các tôn sứ Thiên Ngoại Thiên cho rằng hắn mới là lựa chọn thích hợp hơn ngươi.” Nguyệt Dao nói: “Trước mắt người chấp chưởng Thiên Ngoại Thiên là Vô Tướng sứ, hắn sẽ nhanh chóng quyết định, coi Diệp Đỉnh Chi là mục tiêu mới.”
“Vì sao hắn lại là lựa chọn tốt nhất?” Bách Lý Đông Quân xiết chặt nắm tay.
“Bên cạnh ngươi luôn có Ảnh vệ của phủ Trấn Tây Hầu bảo vệ, còn ông nội ngươi lại nắm giữ quân quyền, phụ thân ngươi đang lúc tráng niên, gia tộc mẫu thân ngươi thì thâm sâu khó lường, sau này còn trở thành đệ tử quan môn của Lý Trường Sinh, có học đường và bát công tử che trở. Muốn cướp ngươi từ tay bọn họ, quá khó khăn. Còn Diệp Đỉnh Chi...” Nguyệt Dao cúi đầu, không nói gì.
“Còn Diệp Đỉnh Chi.” Bách Lý Đông Quân cười gằn: “Nhà hắn đã bị diệt tộc, giờ đang là khâm phạm triều đình, tuy sư phụ hắn là cao thủ đệ nhất Nam Quyết nhưng đã chết mấy năm trước rồi. Hắn coi bốn biển là nhà, không những không có ai che chở mà còn bị truy sát vĩnh viễn không lúc nào ngừng. So với ta, đúng là hắn dễ bắt đi hơn. Nhưng có một điều, các ngươi nghĩ sai rồi.”
“Đầu tiên, ta phải chỉnh lại một điều.” Nguyệt Dao mỉm cười: “Là bọn hắn, không phải các ngươi. Suy nghĩ của ta và các vị tôn sứ không giống nhau.”
“Hả?” Bách Lý Đông Quân khẽ nhíu mày.
“Tuy ta cũng rất hy vọng phụ thân ta có thể thoát khỏi tử quan, nhưng ta không muốn khơi gợi chiến hỏa một lần nữa. Di dân của Bắc Khuyết đã trải qua rất nhiều năm cố gắng mới có thời gian như hiện tại, tuy vùng cực bắc nghèo nàn, nhưng ít nhất chúng ta vẫn còn sống sót. Nhưng nếu lại phát động chiến tranh với Bắc Ly, như vậy rất có thể Bắc Khuyết sẽ thật sự không còn. Mở mang bờ cõi dẫu sao cũng chỉ là dục vọng của đám người quyền cao chức trọng, còn những bình dân kia, có lẽ bọn họ chỉ vừa mới dựng xong một ngôi nhà.” Giọng nói của Nguyệt Dao hạ thấp: “Ta từng bảo Thanh Nhi đánh xe dẫn ta chu du giữa các nước, trong thời gian đó ta đã thấy các hào môn quyền quý tranh chấp không ngừng, cũng thấy các gia đình nghèo khổ tự có niềm vui. Bây giờ di dân Bắc Khuyết chỉ cần một ngôi nhà.”
“Thế thì nàng tới tìm ta là định?” Bách Lý Đông Quân giật mình: “Ta hy vọng ngươi có thể cứu phụ thân của ta ra, nhưng ta không muốn giúp ông ấy luyện thành Hư Niệm công. Còn lại cứ giao cho ta, ta tự có cách thuyết phục phụ thân.” Nguyệt Dao cúi đầu: “Ta biết thỉnh cầu này có phần quá đáng, thậm chí rất nguy hiểm, nhưng...” 
“Lên đường thôi.” Bách Lý Đông Quân đứng dậy: “Lập tức xuất phát!”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play