Nghe Nam Cung Xuân Thủy nói vậy, thân thể Bách Lý Đông Quân run rẩy, như một tia sét đánh xuyên qua,y chậm rãi quay đầu, nhìn về phía trước.
Chỉ thấy giữa chỗ hoa bay lá rụng, một chiếc xe tinh xảo được ngựa trắng kéo qua cửa thành. Thị nữ áo xanh nhẹ nhàng vung roi, đánh tan một đóa hoa sơn trà đang bay tới, sau đó cười khanh khách, long lanh bắt mắt. Sứ giả Bách Hiểu Đường đưa tay kéo nón che xuống, nhẹ nhàng vung roi ngựa, lặng lẽ đi sang một bên.
Đã đọc xong Võ Bảng, lần này sứ mệnh của hắn cũng đã hoàn thành.
Thế nhưng không chỉ có hắn, những người vốn tò mò về thứ hạng của Võ Bảng nên đi lên phía trước Bách Lý Đông Quân, giờ phút này đều tự giác tránh sang một bên, nhường đường.
Bọn họ không biết trong xe ngựa là ai, bọn họ chỉ cảm nhận một cách rất tự nhiên, lúc này nên tránh sang.
Vì Bách Lý Đông Quân vẫn luôn nhìn về phía chiếc xe ngựa đó, bọn họ ở bên Bách Lý Đông Quân đã nhiều năm, đều rất ưa thích thiếu niên có vẻ hơi bất cần đời, thường không có việc gì lại cầm bình rượu lên uống vài ngụm, thi thoảng lại say khướt. Thế nhưng đây là lần đầu tiên bọn họ thấy ánh mắt của thiếu niên này như đang tỏa sáng, cho dù là lúc nghe thấy cái tên mình lên tới Quan Tuyệt Bảng cũng không tỏa sáng rực rỡ như vậy, cứ như đốm lửa thiêu cháy cả thảo nguyên, nuốt sạch chúng sinh.
Xe ngựa chậm rãi dừng lại.
Trước mặt nó, chỉ có một mình Bách Lý Đông Quân.
Ngay cả Nam Cung Xuân Thủy cũng thối lui tới bên cạnh Lạc Thủy: “Bên trong chính là cô gái mà hắn luôn mong nhớ à?” Lạc Thủy nghi hoặc.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT