Ai cũng nói thư sinh có gì đáng sợ.
Nhưng trong thư sinh vẫn có loại trông thì nho nhã nhẹ nhàng, thực ra là loại người không sợ quỷ thần.
Hồ Bất Phi uống nốt ngụm rượu trong bình, nghĩ thầm: Mình có coi là người như vậy không?
Hai người áo đen cầm dao từ trong màn đêm bước ra, đứng trước mặt hắn.
“Nói cho chúng ta biết Bách Lý Lạc Trần đã nói gì với ngươi, chúng ta sẽ không giết ngươi.” Một người áo đen trong đó trầm giọng nói. Hồ Bất Phi nhấm nháp kỹ càng ngụm rượu cuối cùng, chép miệng rồi nói: “Cút.”
“Rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt?” Người áo đen lạnh lùng nói.
Hồ Bất Phi thở dài: “Sao ai cũng chơi cái trò này, không có gì mới hơn à? Ta không muốn uống rượu mời cũng chẳng muốn uống rượu phạt, chỉ uống rượu của mình thôi, có được không?”
Người áo đen hạ giọng nói: “Dẫn hắn đi.”
Hai người áo đen cùng lao tới, trong tay lóe lên ánh bạc. Hồ Bất Phi lắc đầu, lấy từ trong lòng ra cây bút lông tinh xảo kia, vạch nhẹ một cái.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT