Trắc phi của Cảnh Ngọc vương phủ bị người ta cướp đi, tin tức này đủ khiến toàn bộ Thiên Khải Thành chấn động. Nhưng tin tức này thậm chí không thể ra khỏi biệt viện. Biệt việt đó bị cách ly với lý do vương phi nhiễm bệnh lạ, bất cứ ai cũng không được ra vào. Hàng ngày đồ ăn đều được thân binh của Cảnh Ngọc Vương tự mình mang tới, còn cửu vương tử Tiêu Vũ thì được đưa ra, giao cho chính phi nuôi dưỡng.
Có lẽ có một số người đã nhìn ra ít manh mối, đặt ở quá khứ chắc đã động tay động chân, ví dụ như vương gia trẻ tuổi trong tòa Thanh Vương phủ. Cảnh Ngọc Vương Tiêu Nhược Cẩn và Tiêu Nhược Phong cẩn thận chuyện này như vậy chính là vì sợ Thanh vương phủ dò la được manh mối gì, mượn đề tài này trở trò, đến lúc đó không chỉ Cảnh Ngọc vương phủ mất hết thể diện, ngay cả Thái An Đế cũng hỏi tội. Nhưng đã nhiều ngày nay Thanh vương phủ không có ai ra vào, thậm chí chuyện yết triều hàng ngày Thanh Vương cũng cáo bệnh không tham gia.
Mãi tới một ngày, rốt cuộc Thanh Vương cũng ra khỏi vương phủ, sắc mặt hồng hào, khí vũ hiên ngang, chẳng giống như mắc bệnh. Sau đó ngồi xe ngựa vào cung.
Khi xuất phát mới là buổi chiều, khi về đã là hoàng hôn trời lặn.
Khi xuất phát sắc mặt Thanh Vương nghiêm nghị, khi trở về như trút được gánh nặng, khóe miệng mỉm cười.
Những chi tiết này đều bị người khác ghi chép lại, đưa về Cảnh Ngọc vương phủ.
“Ngươi nói xem có phải hắn vào cung báo cáo chuyện Văn Quân không?” Tiêu Nhược Cẩn hỏi đệ đệ của mình.
Tiêu Nhược Phong lắc đầu: “Chuyện của Cảnh Ngọc vương phủ, làm sao Thanh Vương biết được? Nếu ngươi tới tố cáo chẳng phải tự nói là mình không để ý tới chuyện triều chính mà chỉ đi nhìn trộm việc nhà của các vương gia khác? Cho dù có người bẩm báo chuyện này lên chỗ phụ hoàng, cũng không thể là hắn được.”
“Thế thì có chuyện gì?” Tiêu Nhược Cẩn bất an.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT