Hàn Sơn tự.
Phật châu đang di từng hạt bỗng dừng lại, Vong Ưu đại sư ngồi trên bồ đoàn tụng kinh lập tức ngẩng đầu lên, nhíu mày: “Ngươi nói là có cô gái tới tìm Diệp Đỉnh Chi? Hắn còn rất vui mừng?”
“Huynh ấy rất vui mừng. Chẳng khác nào...” Ăn Vô Thiền xoay chuyển, nghĩ cả nửa ngày mới nói: “... chẳng khác nào lúc con thấy mứt quả vậy.”
“Cô gái kia trông ra sao?” Vong Ưu đại sư trầm giọng nói.
“Tiên tử trong tranh ra sao, tỷ tỷ ấy cũng vậy!” Vô Thiền hưng phấn nói: “Nghe nói nữ nhân trong Cô Tô thành rất đẹp, nhưng so với cô nương ấy thì còn kém xa.”
“Sư phụ tới chỗ Diệp công tử xem thử, Vô Thiền, con đợi trong chùa, đừng đi đâu.” Vong Ưu đại sư đột nhiên đứng dậy, chỉ trong chớp mắt đã lao rất ngoài cửa.
Vô Thiền sửng sốt, vội vàng xoay người theo: “Sư phụ.”
Vong Ưu đại sư hất tay, cánh cửa đã đóng lại. Ông cất bước nhảy lên, đi thẳng về phía gian trà tranh của Diệp Đỉnh Chi.
Vong Ưu đại sư từng là hảo hữu với bọn Lý tiên sinh, Tiêu Nhược Phong, hiểu rất rõ phòng vệ ngầm trong Thiên Khải Thành sâm nghiêm tới mức nào. Một mình Dịch Văn Quân không cách nào trốn thoát, còn Diệp Đỉnh Chi vẫn ở đây chưa bao giờ rời khỏi, cho nên có người giúp hắn dẫn Dịch Văn Quân ra ngoài. Người như thế nào mà có bản lĩnh như vậy! Nếu có trợ thủ như vậy, sao lần trước Diệp Đỉnh Chi vào Thiên Khải Thành, bọn họ không xuất hiện?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play