Trên Thiếu Lâm tự, núi Võ Đang và xung quanh vị trí các đại môn phái đều có các cửa hàng lớn lớn nhỏ nhỏ. Những cửa hàng này đều bán các loại bí tịch, ví dụ như ngoài Thiếu Lâm tự có không ít ‘Dịch Kinh Kinh’, ‘Dịch Cân Kim’ và ‘Ý Cân Kinh’, cửa hàng trên núi Võ Đang thì bán ‘Trường Sinh Thái Cực Kiếm’, ‘Vĩnh Sinh Thái Cực Kiếm’, ‘Sinh Sinh Thái Cực Quyền’, vân vân.. Tất cả đều là giả, nhưng cũng có bán võ phổ thật, ví dụ như ‘Đại La Hán Quyền’, Ngũ Hổ Đoạn Sơn Đao’ cùng với ‘Tú Kiếm Thập Cửu Thức’, vì những võ công này thật sự quá bình thường.
Giữa vùng non nước, Bách Lý Đông Quân và Nam Cung Xuân Thủy dừng xe nghỉ ngơi. Bách Lý Đông Quân ở một góc tập luyện bộ ‘Tú Kiếm Thập Cửu Thức’, vừa luyện vừa oán hận: “Hay là ta tự nghĩ ra một môn kiếm pháp đi, ta cảm thấy còn khá hơn thứ kiếm pháp nát này.”
“Thứ kiếm pháp nát trong miệng ngươi đã được ai đó luyện tới phong phạm Kiếm Tiên đấy.” Nam Cung Xuân Thủy dựa người vào xe ngựa, ngửa đầu uống rượu Thu Lộ Bạch. So với Bách Lý Đông Quân phải đánh xe ngày đêm, lúc rảnh còn phải luyện kiếm thì có thể nói là Nam Cung Xuân Thủy rất thoải mái, ngày ngày nhắm mắt điều hòa hơi thở trong xe, lấy cái danh hay ho là tu luyện nội công, nhưng rõ ràng có mấy lần đã ngồi ngủ. Vậy thì đã thôi, khi Bách Lý Đông Quân luyện kiếm, hắn còn châm chọc mỉa mai vài câu.
“Người đó luyện mười chín năm mới dương danh thiên hạ, ta không đợi được tới lúc đó. Lúc đó ta đã gần bốn mươi rồi, thế thì còn ý nghĩa gì nữa.” Tuy ngoài miệng Bách Lý Đông Quân oán hận, nhưng cánh tay không hề dừng lại, thanh trường kiếm múa lượn uy phong lẫm liệt, cũng ra dáng ra hình.
“Ngươi gấp rút dương danh thiên hạ như vậy à?”Nam Cung Xuân Thủy khẽ mỉm cười, ánh mắt híp thành khe nhỏ.
“Đúng vậy, ta có ước định với người khác. Tới khi ta dương danh thiên hạ, nàng sẽ quay lại tìm ta.” Trường kiếm của Bách Lý Đông Quân xoay một vòng: “Cho nên, ta không thể để đến lúc già được!”
“Nữ nhân.” Nam Cung Xuân Thủy vẫn híp mắt cười.
“Đó không phải là nữ nhân bình thường, mà là nữ nhân xinh đẹp nhất thế gian. Đương nhiên, ta và cô ấy mới gặp nhau một lần, không thể nói là thích nhau được. Ta chỉ cảm thấy khi ta dương danh thiên hạ, chúng ta gặp lại, đó mới là lúc câu chuyện của chúng ta thật sự bắt đầu.” Bách Lý Đông Quân tung người nhảy lên, xuất kiếm đánh rơi một loạt lá cây.
“Nếu ngươi phát hiện nữ nhân này không phải người tốt thì sao?” Nam Cung Xuân Thủy lúc lắc túi rượu, không uống tiếp.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT