Đã đến đây rồi, Diana không định khách sáo. Cô chỉ nhìn qua thực đơn một lần và quyết định gọi món, hoàn toàn bỏ qua cột giá cả. Khi trả lại thực đơn cho phục vụ, cô còn gọi thêm một chai rượu vang đỏ.
“À đúng rồi, chắc ngài không ăn đúng không?”
Diana cố tình hỏi dù biết trước câu trả lời. Caius chọn cách phớt lờ sự khiêu khích vô nghĩa đó và quay mặt đi chỗ khác ngắm cảnh đêm.
Thực sự là có chút đói, Diana theo thói quen gọi bốn món Ý, chưa lên món khai vị mà cô đã uống hết một ly rượu vang.
Trong lúc đợi món, bầu không khí khá im lặng, Caius không nói gì, chỉ ngắm cảnh biển đêm. Từ đây có thể thấy sự phồn hoa và nhộn nhịp của vịnh, nhưng vì quá xa nên chỉ bắt được ánh đèn rực rỡ. Trên mặt biển xanh đen, thỉnh thoảng có những con tàu qua lại, âm thanh của chúng nhắc nhở người ngắm cảnh rằng, đây không phải là một bức tranh sơn dầu của Van Gogh.
Diana nhìn cảnh này đã chán, cô không cảm thấy nó có gì đáng để ngắm mãi. Nhưng thấy Caius chăm chú, cô không nhịn được mà hỏi:
“Đây là quê nhà của ngài sao?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play