Editor: Lục Tiểu Thất.
***
Khâu tuyển đơn rất nhanh kết thúc, Giang Chước tạm thời dẫn đầu những tuyển thủ khác, mà sau trận đấu đầu tiên, còn thừa lại một câu đối thơ 15 điểm.
Trong số 100 câu hỏi trắc nghiệm được các tuyển thủ trả lời, 50 câu trước tương đối đơn giản chính là một câu 1 điểm, 50 câu sau độ khó tăng lên, đề bài phân trị số cũng biến thành 2 điểm, so sánh tiếp như vậy, một câu 15 điểm, quả thực là mức giá trên trời.
Nói cách khác, xếp hạng trước mắt mọi người này rất có khả năng vì câu đề này mà xảy ra biến động rất lớn, hi vọng của Giang Duy cũng gửi gắm vào lần này.
Ngay sau đó tổ e-kíp chương trình đưa ra nửa đầu bài thơ, trong vòng 60 giây, các tuyển thủ phải bổ sung hoàn chỉnh cả bài thơ, cuối cùng sẽ do ba vị khách quý tiến hành bỏ phiếu chấm điểm.
Chỉ thấy trên màn hình lớn hiển thị đề bài:
"Có nước thì là suối (溪), không nước cũng là hề (奚). Bỏ đi nước bên suối, thêm điểu (鳥) thì là kê (鷄). Mèo con đắc chí còn hơn hổ, phượng hoàng rụng lông không bằng gà (Kê 鷄).(1)"
(*) Trong bài sử dụng lối chơi chữ. Chữ Khê là suối (溪), bộ thủy (Đại diện cho nước), không có nước thì là Hề (奚), đã bỏ bộ thủ "氵". "Bỏ đi nước bên suối" --> (奚), thêm điểu (鳥) thì là kê (鷄).
***
Cư dân mạng bàn tán sôi nổi:
"Đề bài này lợi hại thật, 60 giây còn không đủ để cho người ta suy nghĩ nữa, Chẳng trách điểm cao như vậy, nhìn ra rất nhiều người không đáp được."
"Hơn nữa không riêng gì thiên về chữ đánh đố bên cạnh bộ thủ, mọi người nhìn hai câu cuối kìa, 'mèo con đắc chí còn hơn hổ, phượng hoàng rụng lông không bằng gà', ý này không phải là tổn thương người khác sao? Cho nên lập ý của đáp án cũng rất quan trọng."
"Lầu trên lợi hại!"
"Quá khen quá khen, tôi là thầy dạy văn."
Quả nhiên giống như khán giả nói, thời gian đến cuối cùng, người hoàn thành không nhiều, câu thơ của các tuyển thủ được chiếu trên màn hình lớn.
Giám khảo chính là Lôi Bân, giáo sư được mời tới từ đại học S, ông phụ trách đưa ra lời bình và bỏ lá phiếu đầu tiên của mình.
Đọc liên tiếp mấy bài, đáp án của các tuyển thủ không phải là cơ bản chưa viết xong, thì chính là câu đối không đủ tinh tế khéo léo, ông đều không hài lòng lắm, mãi đến khi đáp án của Giang Duy được chiếu lên, cuối cùng mới có cái cản chân.
Chỉ thấy Giang Duy viết là "Có bối (贝) thì là tài (财), không bối (贝) cũng là tài (才). Bỏ đi bối (贝) bên tài (财), thêm khẩu (口) thì là đoàn (团). Kim ngọc mãn đường tản bất tận, khách quý đầy nhà đêm trăng đoàn viên.(2)"
(*) Dịch qua: Có bối (Tiền vỏ sò thời xưa) thì là của cải, không bối cũng là tài năng. Bỏ đi bối bên tài, thêm khẩu thì là đoàn (Đoàn viên). Kim ngọc mãn đường (Vàng bạc đầy sảnh) tản bất tận, khách quý đầy nhà đêm trăng đoàn viên.
(Editor: Dịch câu này vì chốc nữa bên dưới có giám khảo đánh giá, dịch cho các bạn hiểu thêm ^^)
***
Những cố gắng trước đó của hắn cũng có thành tựu nổi bật, ấn tượng của công chúng đối với Giang Duy không tồi, nhìn thấy hắn hoàn thành nhiệm vụ trong thời gian quy định, trong phần bình luận khen một loạt:
"Gien của Giang gia không tồi, Giang Duy này cũng rất có tài. Thời gian ngắn như vậy, hắn viết câu đối thơ tinh tế, còn phù hợp cách thức yêu cầu, lợi hại thật đấy."
"Quan trọng nhất là nhân phẩm tốt hơn anh của hắn, nghe nói còn thường xuyên làm từ thiện."
"Hiện tại Giang Chước hơn phân nửa là không vượt được hắn rồi, dù sao Giang Duy người ta cũng là người thừa kế danh chính ngôn thuận, trên người không có vết nhơ."
Một giẫm một nâng khiến cho người qua đường phản cảm, có người không nhịn được nói: "Lầu trên giống thủy quân quá rồi đó, lời này nghe giả dối thế nào ấy?"
Lôi Bân đọc hai lần, nói: "Mặc dù có chút không gieo được vần, nhưng cách thức cũng đối được rồi. Trong thời gian ngắn như vậy viết được thế này, cũng không tồi."
So sánh với tuyển thủ phía trước, Giang Duy cũng cảm thấy bản thân rất giỏi, trong lòng có hơi tự đắc, nhìn về phía Giang Chước một cái.
Người dẫn chương trình hỏi: "Như vậy thầy Lôi muốn đem 5 điểm phiếu trong tay mình bầu cho bạn học Giang Duy sao?"
Lôi Bân hơi do dự, nói: "Xem tiếp phía sau xem."
Người cuối cùng chính là Giang Chước, trên màn hình lớn chiếu ra đáp án của cậu:
"Có người (人) là đinh (仃), không người (人) cũng là đinh (丁). Bỏ đi người bên đinh, gặp nước thì là thinh (汀). Chén rượu ngâm hoa đỏ rong ruổi hoài bão, gặp sông ném bút đào cát dài.(3)"
(*) Giải thích một chút: Bộ thủ nhân (亻 ) - Chỉ người, bộ thủy (氵 ) – Chỉ nước.
***
Do độ khó của đề bài lớn hơn, vốn có thể đáp hoàn thành cũng không nhiều, vừa nãy mọi người đều cảm thấy Giang Duy viết tốt, kết quả sau khi bài của Giang Chước hiện ra, cao thấp lập tức hiện rõ.
Tuy câu đối của người trước tinh tế, nhưng trong lúc vội vàng, thì vẫn không được gieo vần lắm, cũng có chỗ dùng từ lặp lại, bài sau thì tài hoa nổi bật, ý nghĩa trong lời nói hoa mĩ, đọc ra lanh lảnh thuận miệng.
Đương nhiên, đây vẫn không phải cái quan trọng nhất.
"Viết thơ điều khiển từ ngữ đặt câu là kĩ năng cơ bản, mấu chốt ở chỗ lập ý. Trong đề bài, nửa câu trước vốn có ý trào phúng, kiểm tra tuyển thủ sẽ đối đáp thế nào."
Lôi Bân điểm điểm bài viết Giang Duy, nói: "Bài thơ này coi như tinh tế, nhưng ý biểu đạt lại là 'Tôi có tiền', cho nên bạn bè kết giao mới nhiều, lập ý này còn kém."
Vừa nãy có không ít khán giả xem chương trình đều chỉ đọc qua câu thơ một lần, cảm thấy khá thuận miệng, cũng không nghĩ sâu. Kết quả Lôi Bân vừa nói như vậy, có không ít người đọc lại, đúng thật là không có ý đối lắm.
"Kim ngọc mãn đường tản bất tận, khách quý đầy nhà đêm trăng đoàn viên", hai câu cuối này rõ ràng là ăn khớp với chữ 'Tài' trước mặt. Ý trong thơ tràn đầy "Ông đây có chính là tiền, kết giao bạn bè mọi nơi, chuyện gì cũng không sợ".
Vừa nghe như vậy, hình như là không có đẳng cấp gì.
Lôi Bân nhìn Giang Chước một cái: "Về phần... Bạn học Giang Chước đúng không? Về bài này, nửa câu sau đối lại, khích lệ người xung quanh đều là những sĩ tử tài năng, tức thì hóa giải địch ý, lại thể hiện phong độ, hơn nữa chữ "Đinh" kia một chữ hai ý, chỉ bên cạnh có người bồi bạn hay không, người ấy là thủy chung như một, ừm, vô cùng thông minh."
Vị lão sư này yêu nhân tài, càng xem càng vừa ý, không nhịn được lặp lại lần nữa: "Cái này hay thật, một phiếu này tôi bỏ cho Giang Chước."
Sau khi ông nói xong, hiện trường tự vang lên tiếng vỗ tay, sắc mặt Giang Duy vô cùng khó coi, miệng động đậy, nhưng lại không nói được cái gì.
Chênh lệch thật sự quá rõ ràng, ngay cả chính hắn vào khoảnh khắc nhìn thấy đáp án của Giang Chước, cũng có thể cảm nhận được bản thân đã thua rồi.
Có Lôi Bân giảng giải trước, vị giám khảo lão sư thứ hai cũng không có dị nghị gì, cũng khen Giang Chước mấy câu, bỏ phiếu cho cậu.
Giang Chước ngại ngùng sờ sờ mũi, hướng về phía hai vị lão sư tâng bốc kia gửi lời cảm ơn.
Lúc cậu viết thật sự không có nghĩ cao xa như vậy, chỉ là hiểu được thanh danh bây giờ của cậu không được tốt lắm, đối mặt với nhiều khán giả như vậy, có giả vờ cũng không giả vờ ra dáng vẻ ôn hòa lương thiện kính cẩn cần kiệm khiêm nhường được, cho nên viết thơ cũng là nhặt hết những lời hay mà thôi.
Hiện tại được khen dồn dập một trận như vậy, tuy cậu không tính là một người hay ngại ngùng, trên mặt cũng không khỏi cảm giác được một trận nóng bừng.
Có điều cái làm cho Giang Chước chú ý nhất vẫn là ở phía sau... Vị giám khảo cuối cùng có tư cách bỏ phiếu, Bách Hướng Vĩ.
Người này đã mua nhà ở Cảnh Việt sơn trang sau lại trả lại, hơn nữa còn dùng một bài weibo "Tuyên bố chân tướng" vạch ra sự kiện đất tuyệt hậu mở màn đích đáng cho con đường nam minh tinh "Hot".
Mặc dù hiện giờ nhân khí rất cao, nhưng Bách Hướng Vĩ cũng không phải là tiểu thịt tươi. Hắn đã gần 40 tuổi rồi, lăn lộn nhiều năm ở trong giới giải trí vẫn luôn mờ nhạt, mãi đến ba năm gần đây, tài nguyên mới dần dần tốt lên, thu hoạch được một lượng fans lớn.
Trên người hắn hấp dẫn người khác ở chỗ, hắn không chỉ có bề ngoài anh tuấn chín chắn, tính cách học bá thiết lập cũng rất tốt, trong giới giải trí có tiếng là học vấn cao, hiện giờ đảm nhiệm chức giáo sư của viện văn học đại học T, trong tay có bằng tiến sĩ của mình. Cũng chính vì như vậy, hắn mới có tư cách trở thành giám khảo ở đây.
Nếu bây giờ nhìn vào điện thoại, Giang Chước nhất định sẽ phát hiện trên màn hình yên lặng đã sáng lên lần nữa:
【Livestream điểm sáng thứ hai: Khiến Bách Hướng Vĩ cảm thấy hối hận vì hắn từng tung ra tin đồn. 】
Vào lúc Bách Hướng Vĩ đưa ra nhận xét, Giang Chước còn cố ý quan sát sự trao đổi lẫn nhau giữa Bách Hướng Vĩ và Giang Duy, dáng vẻ hai người thoạt nhìn giống như không quen nhau, ánh mắt cũng không có trao đổi gì cả.
Bách Hướng Vĩ rất nhanh đã nói đến Giang Chước. Ân oán giữa hai người, người chỉ cần xem qua tin tức gần đây đều biết, mắt thấy bọn họ ở cùng một sân lại còn đụng độ nhau, mọi người đều có chút tò mò chờ đợi lời nhận xét của Bách Hướng Vĩ.
Người này rất có phong độ, không chỉ đưa ra những lời đánh giá vô cùng đúng trọng tâm, cuối cùng còn đem lá phiếu của mình bầu cho Giang Chước, cũng quyết định kết quả của cậu trong trận thi đấu này, xứng đáng đứng vị trí đầu tiên.
Bách Hướng Vĩ là một người khá khôn khéo, trước đây hắn đăng bài weibo đó, đã định trước là đắc tội với Giang Chước rồi, giữa hai người tồn tại một tầng ân oán, đương nhiên không thể nào mỉm cười một cái mà quên hết thù oán.
Điểm số lần này, nói là cho Giang Chước, chi bằng nói là bầu cho người ở hiện trường xem. Hiện tại tác phẩm của Giang Chước đang bày ở đó, ngoài ra hai giám khảo kia đã cật lực khen ngợi rồi, những người khác thật sự không có đường mà cạnh tranh, cho dù Bách Hướng Vĩ muốn gây khó dễ, cũng không thể dùng thủ đoạn tiểu nhân gì ở trong sân thi đấu được.
Quả nhiên, cư dân mạng thấy một màn như vậy, đều khen Bách lão sư vừa có phong độ vừa có tu dưỡng, công tư phân minh.
Vào lúc khán giả vỗ tay, Giang Chước cũng mỉm cười, trong lòng sinh ra một số suy đoán.
Có thể khiến Bách lão sư biết đối nhân xử thế như vậy đứng ra, dùng lời lẽ nghiêm khắc chỉ trích người thừa kế của phong thủy thế gia lừa gạt người tiêu thụ ở trên weibo, vậy phải là lợi ích lớn thế nào nhỉ.
Lúc người xem mở TV ra, vốn là muốn xem Giang Chước gần đây luôn xuất hiện trong tin tức có dáng vẻ như thế nào, hoặc chỉ là rất có hứng thú với truyền thống văn hóa, kết quả trận thi đấu này phấn khích bất ngờ rồi, không ít người đều bị thu hút.
Nhìn thấy kết quả cuối cùng, trong phần bình luận nghị luận sôi nổi:
"Tôi hận bản thân, vậy mà lại động tâm đem chân tình đi hâm mộ Giang Chước!"
"Tiểu ca ca kết hôn chưa? Có đối tượng chưa?"
"Ha ha, còn quan tâm người ta kết hôn hay chưa nữa, muốn cùng nhau ở đất tuyệt hậu à?"
"Phiền những loại gió chiều nào theo chiều ấy như các mày ghê, thấy mặt đẹp là tiết tháo không cần nữa à, ngẫm lại nhân phẩm của hắn ta đi!"
Mắt thấy trong bình luận lại có chiều hướng nhắc lại scandal, nhưng tình thế lần này lại không hề nghiêng về một phía, có người bắt đầu phát biểu những ý kiến bất đồng:
"Thật ra tôi cảm thấy trong chuyện này có chỗ kì lạ khác, Giang Chước thật sự không giống loại người đó."
"Ủng hộ lầu trên. Không phải nói đến vấn đề cậu ấy đẹp trai hay không, chủ yếu là biểu hiện lần này của cậu ấy vô cùng đúng mực, bản thân cũng rất có tài, loại chuyện như chọn nền nhà trên đất tuyệt hậu, bị người ta tóm được điểm yếu, dựa vào đầu óc của Giang Chước, hẳn là không đến mức đó chứ?"
"Hoài nghi có nội tình +1."
"Mặc kệ có hay không có nội tình, dù sao tôi cũng cảm thấy biểu hiện hôm nay của thầy Bách Hướng Vĩ vô cùng chính nghĩa, không nói cái khác, like vì anh ấy. Đây mới là đàn ông tốt công tư phân minh chứ."
Vòng thi đấu thứ nhất, kết thúc ngay trong những tin tức tốt đẹp thật thật giả giả này, hài lòng nhất không phải là người giành được đầu bảng Giang Chước, mà là người dẫn chương trình.
Lúc biết hai anh em Giang gia cùng sân thi đấu, tim bà ta như bị xách lên, sợ khói thuốc súng tranh giành gia sản của nhà hào môn trôi đến hiện trường thi đấu, thu xếp không ổn nhất vẫn là bản thân. Cũng may mà hai người này đều rất có chừng mực, bất kể là trong lòng có dự định xông lên cắn chết đối phương hay không, ít nhất bọn họ không tỏ ra không vui.
Giang Chước không hồi hộp chút nào, dùng thành tích hạng nhất thuận lợi lọt vào vòng thi tiếp theo, Giang Duy tuy rằng thua cậu, nhưng xếp hạng cũng là hàng đầu, vẫn chưa rơi xuống vòng loại.
Những tuyển thủ tiếp theo bị rớt lại phía sau còn có một cơ hội thi lại, Giang Chước tạm thời rảnh rỗi, có thể đi lại tự do.
Cậu cầm điện thoại, tùy ý lật qua lật lại, trong wechat và tin nhắn đều không có thông tin gì cần phải xử lí, ngược lại trên APP livestream lại nhảy ra một số bình luận, cảnh thi đấu vừa nãy đồng bộ livestream, thưởng thức vẫn là khán giả của "Thế giới tinh tế" trước đó.
Lượng fans của Giang Chước lại tăng lên một chút, trong khu bình luận đang ào ào cảm thán "Streamer thật sự là văn võ song toàn mĩ mạo như hoa", hoặc là "Văn hóa Trung Hoa trên địa cầu có sức quyến rũ độc đáo, rất hấp dẫn người".
Giang Chước không chú ý mấy lời khen ngợi vô nghĩa, trực tiếp tiến vào phần trao đổi của hệ thống.
Lúc cậu vừa mới phát hiện cái APP này cài đặt trên điện thoại mình, chuyện đầu tiên làm chính là tìm hết tất cả chức năng cùng quyền hạn, sau khi đảm bảo thông tin riêng tư của bản thân sẽ không bị xâm hại, hơn nữa có thể thông qua livestream hoàn thành một số chuyện không ảnh hưởng gì thu được thù lao tương ứng, Giang Chước mới ngầm thừa nhận thứ như vậy tồn tại.
Lần livestream thứ hai tên là "Nghi vấn đất tuyệt hậu" vẫn chưa kết thúc, nhưng cậu đã hoàn thành điểm sáng mong đợi thứ nhất của công chúng, có thể đổi một đạo cụ đã sớm chọn trúng để sử dụng.
【Camera thời gian, ghi lại sự đẹp đẽ ngài đã bỏ lỡ. Nấc điều chỉnh thời gian trên camera, có thể quay chụp những cảnh tượng xảy ra ở những nơi tùy ý, thời hạn sử dụng: Một lần duy nhất. 】
Giang Chước xách thứ này lên, giao diện hiển thị: 【Bắt đầu trao đổi. 】
***
Tác giả có lời muốn nói:
Chú thích:
(1) Đề bài của nửa đầu bài thơ là Chu Du châm biếm Gia Cát Lượng thời Tam Quốc – Câu chú thích này trích từ Baidu, tôi dẫn ra chỉ có thể đánh dấu, không đại diện cho quan điểm của bản thân.
Ngoài ra, (2), (3) hai câu thơ Giang Duy và Giang Chước đối đều là tôi nói bừa đấy, thi đấu chủ yếu là vì phục vụ cho tình tiết vở kịch, xem văn vui vẻ, có chỗ không chuyên nghiệp xin mọi người thứ lỗi ha, cúi đầu.
Công sẽ có, vụ án cũng sẽ có, thật ra manh mối đằng trước đã xuất hiện rồi, đừng sốt ruột nha~