Từ Hiểu Lệ ngả người dựa vào tôi, dùng vòng một đầy đặn của cô ta cọ vào cánh tay của tôi.
Tôi theo bản năng lui về phía sau, đột nhiên đảo mắt đến vị trí bên, vội vàng nhìn ngó xung quanh, rồi nói: “Tiểu Triệu đâu??”
Tôi nghiêng đầu sang: “Đại Phan, thấy Tiểu Triệu đâu không…”
À.
Đại Phan c.h.ế.t rồi.
“Anh quan tâm Tiểu Triệu làm gì? Cô ta bị Diêm Đầu To gọi lên rồi. Hừ, đám đàn ông các anh đã biết phụ nữ là gì, làm sao có hứng thú với một cô nhóc lông còn chưa dài được chứ?”
Từ Hiểu Lệ bất mãn nói: “Còn mấy tiếng nữa là đến nửa đêm rồi, trong khoảng thời gian này cái gì trồi lên nhiều nhất, không cần em phải nói thêm nữa chứ? Tín hiệu của cả công ty đều bị nhiễu, chỉ có nhà vệ sinh nữ là thỉnh thoảng có một chút tín hiệu, lúc nãy em mới đặt cơm ngoài rồi, anh đi theo lấy đồ với em nhé? Cụ thể thế nào, chúng ta vừa ăn vừa nói chuyện, sao hả?”
Trong lòng tôi bắt đầu bồn chồn.
Nghe theo cô ta?

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play