Ở trong truyện, tôi là người thay thế cho mối tình đầu (Bạch Nguyệt Quang), bị tổng tài bá đạo đối xử một cách vô cùng tàn nhẫn, nhưng vẫn luôn hết lòng vì anh ta.

Tôi phải làm việc nhà, nấu canh, sưởi ấm giường, chịu đựng những lời mỉa mai của bạn bè anh ta.

Cuối cùng, mối tình đầu trở về và ra sức sỉ nhục tôi.

Và để làm cô ta vui lòng, anh ta đã đuổi tôi đi, cuối cùng khi tôi bị ung thư và chết, anh ta mới cảm thấy hối hận.

Tôi chỉ mất đi mạng sống, còn anh ta mất đi tình yêu của mình!

Tôi quyết định đi trên một con đường chưa từng được dự tính.

Hiện tại, cốt truyện mới chỉ bắt đầu, Lâm Việt đã trả cho tôi ba trăm ngàn một tháng, để tôi làm bạn gái thế thân của anh ta.

Lâm Việt có ngoại hình vẫn rất ổn, phù hợp với mọi tưởng tượng về bá đạo tổng tài:

“Từ giờ cô sẽ sống ở đây, chăm sóc sinh hoạt hàng ngày của tôi, mỗi ngày chờ tôi về.”

“Tôi còn phải đi học.”

“Bỏ học đi.”

Nữ chính của nguyên tác đã bỏ học, dồn hết tâm trí làm người giúp việc gia đình cho anh ta, cắt đứt mọi liên hệ với xã hội, không có đường lui.

Dĩ nhiên tôi không muốn đi theo con đường cũ của cô ta:

“Lâm Tổng, tôi đã tìm hiểu một chút, anh chọn tôi là vì tôi giống với mối tình đầu của anh, Từ San San.”

“Anh đã yêu cô ấy nhiều như vậy, không thể quên được cô ấy, sao lại tìm người thay thế? Đây không phải là làm ô uế tình yêu của anh sao?”

Người đàn ông đang định ép tôi xuống sofa hơi ngẩn người:

“Đây không phải chuyện cô nên lo.”

“Người đàn ông tốt nhất định phải chung thủy, trong sạch và trinh tiết.”

“Chị Từ chỉ ra nước ngoài thôi, không phải đã chết. Nếu cô ấy quay về và biết anh từng có người tình thì sẽ thất vọng biết bao!”

“Thứ lỗi cho tôi nói thẳng, trong giới phụ nữ của chúng tôi, trường hợp của anh sẽ bị gọi là dưa leo hư, hạ tiện, không đáng giá. Vốn có hy vọng gương vỡ lại lành, nhưng giờ thì không còn nữa rồi.”

Lâm Việt không kịp phản ứng, phải nghe một bài giảng về đức hạnh đàn ông.

“Đừng nghĩ đến chuyện lừa dối cô ấy, trên đời này không có bức tường nào không lọt gió.”

Tôi nghiêm túc lắc ngón tay trỏ.

“Hơn nữa, giữa chúng ta là quan hệ tiền bạc, nếu phát sinh quan hệ, anh sẽ thuộc vào diện mua dâm, đã thuộc phạm vi hình sự, không tốt cho hình ảnh cá nhân và giá cổ phiếu của công ty anh đâu.”

“Thế mà cô nhận tiền nhanh vậy.”

Anh ta liếc tôi một cái, cẩn thận đứng dậy buông tôi ra.

“Tôi là muốn cứu anh. Vì tôi có khuôn mặt mà anh hằng mơ ước, có thể an ủi tâm hồn tan vỡ của anh, nên tôi không ngại gánh vác trách nhiệm này.”

“Tất nhiên không phải bằng cách bán thân.”

“Cô không muốn làm tình nhân của tôi, thì cô định an ủi thế nào?”

“Tôi có thể giúp anh luyện tập cách theo đuổi cô ấy.”

Tôi thay đổi tư thế ngồi.

Nguyên tác nói rằng khi tôi nhìn lên, sẽ vô cùng giống cô ta.

“Anh đừng nghĩ tôi là người thay thế, anh phải có niềm tin, từ bây giờ tôi chính là chị Từ. Hãy tưởng tượng, nếu cô ấy đang ở đây bây giờ, anh sẽ làm thế nào.”

Lâm Việt hút thuốc, ánh mắt hơi mơ màng:

“… Cô ấy chưa từng đến đây.”

Hừ, cây si vô dụng.

(Cây si: Thay thế cho từ “liếm cẩu”, một kiểu theo đuổi con gái dai dẳng. Ở Việt Nam có từ “trồng cây si” đó.)

“Xem này, bây giờ tôi đã đến rồi mà.”

Tôi mỉm cười dịu dàng:

“Anh định làm gì, hửm?”

Lâm Việt say đắm trong vẻ đẹp dưới ánh đèn mờ của tôi, anh ta nghiêng người lại để hôn.

Tôi lập tức đẩy anh ta ra.

“Tự ý hôn khi không được phép là quấy rối.”

Ánh mắt tôi trở nên sắc bén, cằm hơi nâng lên:

“Đi vào nhà vệ sinh, làm ướt áo sơ mi, để lộ cơ bụng.”

Lâm Việt vẫn còn chìm đắm trong cú đẩy vừa rồi, gương mặt anh ta đầy kinh ngạc.

Tôi cương quyết kéo anh ta đứng dậy, đẩy vào nhà vệ sinh, chụp một tấm hình cơ bụng.

Tôi đã tinh tế chuẩn bị cho anh ta, cúc áo sơ mi còn cài sai một chiếc, đường nét cơ thể kéo dài xuống dưới thắt lưng da màu đen, quần tây đen, giày da đen, vừa gợi cảm lại vừa thuần khiết.

Chị Từ mà nhìn thấy thì chắc chắn sẽ thích.

Tôi đưa điện thoại cho anh ta:

“Gửi cho cô ấy.”

Ánh mắt Lâm Việt lảng tránh:

“… Tôi không làm được.”

“Anh chưa từng theo đuổi cô gái nào à? Chưa từng có một mối tình bình thường nào à?”

Trong mắt Lâm Việt thoáng hiện lên vẻ bối rối và tức giận.

Tôi liếm môi:

“Vậy thì thế này, tôi sẽ làm huấn luyện viên tình yêu riêng cho anh, giả lập tình huống tương tác với chị Từ, chỉ dẫn anh cách làm thế nào để thu hút sự yêu thích của cô gái.”

“Anh vừa rèn luyện kỹ năng yêu đương, lại có kinh nghiệm tình trường, sau này khi tỏ tình với Chị Từ sẽ không còn lúng túng như thế.”

“Hơn nữa chúng ta có hợp đồng, hoàn toàn mang tính chất thương mại, không lẫn chút tình cảm, cũng không có tiếp xúc thân thể, không ảnh hưởng đến sự trong sạch của anh.”

Lâm Việt suy nghĩ một lúc:

“Được.”

“Vậy bây giờ tôi phải về rồi, anh lái xe đưa tôi về đi.”

“Cái gì?”

Tôi nhìn đồng hồ:

“Bây giờ đã 11 giờ rồi, trời quá khuya, con gái về nhà không an toàn, anh phải đưa về – và bây giờ em là chị Từ, anh không thể lấy lý do tài xế để đối phó với em đâu.”

Lâm Việt nhìn chằm chằm vào mặt tôi một lúc lâu, cuối cùng cầm chìa khóa xe đưa tôi về trường.

Tôi đổi WeChat thành giống của Từ San San, nhắn tin cho anh ta:

[Hôm nay anh ngoan lắm.]

Lâm Việt: [Chúc ngủ ngon.]

Đàn ông tồi đều là vì bị chiều chuộng mà ra.

Bạn hi sinh vì họ, còn đánh đổi tình cảm, họ sẽ nghĩ bạn hạ tiện.

Bạn thiết lập những quy tắc trò chơi có lợi cho mình, lập ra những quy tắc rõ ràng, sau đó thản nhiên kiếm tiền từ họ, họ sẽ rất lịch sự.

Thậm chí còn phải cảm ơn bạn.

2

Ngày hôm sau, tôi chủ động nhắn tin chào buổi sáng, Lâm Việt cũng trả lời ngay, hẹn gặp buổi trưa.

Tôi chuẩn bị một chút, đúng giờ ngồi lên chiếc xe Bentley của anh ta.

“Hôm nay biểu hiện không tệ. Trả lời WeChat rất kịp thời, chủ động mời gặp, xe anh lái cũng làm em rất hài lòng, chỉ là…”

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play