Tôi lên một chiếc tàu điện, lúc này còn khoảng 10 phút nữa là đến 12 giờ đêm, giữa trạm cũng có một chàng trai lên tuyến tàu điện này, sau khi cửa tàu đóng lại, cậu ta như hoàn hồn trở lại, bắt đầu nhìn những hành khách xung quanh mình.
"Xin lỗi, cho hỏi có phải năm nay anh 28 tuổi không?" Cậu ta hỏi tôi. “Nhưng làm sao cậu biết được?”
Tôi hỏi lại cậu ta, nhưng cậu ta không quan tâm tôi mà đi hỏi những hành khách khác.
“Ngài năm nay 45 tuổi phải không?”
“Không sai.”
“Ông 62 tuổi đúng chứ?”
“Sao cậu biết?”
Người đó một mực hỏi những câu như vậy với những hành khách không quen biết, xem ra cậu ấy có một năng lực như có thể chỉ cần nhìn mặt đối phương là sẽ biết được tuổi của họ.
Lúc này chỉ còn 15 phút nữa sẽ đến trạm tiếp theo, tất cả hành khách bao gồm cả tôi đều nhìn cậu ấy với cặp mắt hiếu kì, đến lúc cậu ta hỏi đến người phụ nữ cuối cùng.
“Có phải bà đã 50 tuổi không?”
“Đúng thế, nhưng còn năm phút nữa là 51 tuổi rồi!” Người phụ nữ mỉm cười thân thiện mà trả lời.
Một lúc sau, mặt cậu ta tái mét.