Hôm nay là sinh nhật của một đứa bạn nên nhóm chúng tôi có hẹn nhau tụ tập lại dẫy đầm đến tận hơn 1h sáng mới về. Chơi đã lắm luôn á, nhưng khi nghĩ đến việc phải về phòng trọ lạnh lẽo một mình là trong lòng tôi lại sợ hãi.

Sau khi thuê căn phòng này tôi mới nghe kể về việc có một cô gái từng sống một mình ở đây, rồi bị gi.ết ch.ết. Nếu biết sớm thì tôi đã ở chung với mấy nhỏ bạn thân rồi.

Dạo gần đây mấy ngọn đèn đường ở trên đường về tự nhiên bị hư gần hết, tôi phải mở đèn flash trên điện thoại để soi đường. Khoảnh khắc đèn sáng lên, phía sau tôi bỗng xuất hiện một cái bóng đen. Tôi quay lại thì nhìn thấy một người đàn ông cao lớn, anh ta đội mũ và đeo khẩu trang kín mít nên tôi không nhìn rõ mặt mũi thế nào.

Tôi căng thẳng, bước chân cũng dần nhanh hơn, không ngờ người đàn ông đó cũng bước nhanh hơn. Khi sắp đến nhà trọ, tôi bắt đầu chạy. Phía sau lưng tôi cũng bắt đầu xuất hiện tiếng chạy nặng nề của anh ta. Tim gan tôi cứ như sắp rớt ra ngoài luôn.

Tôi ngước lên nhìn thấy ánh đèn đường ảm đạm ở dưới lầu, trước cửa thang máy dán 1 tờ thông báo: Đang sửa chữa. Tiếng bước chân kia ngày càng gần. Tôi nhìn lên lối cầu thang bộ tối đen như mực, rồi cắn răng bước lên.

Một tầng, hai tầng, ba tầng,... Cuối cùng tôi cũng đã đến trước cửa phòng mình, luống cuống vội vàng lấy chìa khóa. Khoảnh khắc lấy được chùm chìa khóa, tôi lại nghe có tiếng cười khúc khích của một cô gái phát ra từ căn phòng trước mặt tôi, nhưng vấn đề là tôi sống một mình cơ mà. Phía sau, người đàn ông kia đã đặt chân lên bậc thang cuối cùng. Mà cánh cửa phòng của tôi cũng “cạch” một tiếng, tự mở ra.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play