"Muộn quá rồi, không về nữa." Khi anh nói chuyện, ánh mắt đã chuyển sang gương mặt Cố Tri Vi. Sau đó, vì hành động của cô mà ánh mắt anh dán chặt vào đôi tay đang dang ra của cô, nhìn những đầu ngón tay trắng nõn và non nớt như búp măng.
Bàn tay ấy, anh đã từng cầm lấy, từng dắt đi, từng nắm chặt lấy. Anh biết tay cô mềm mại, mảnh khảnh yếu ớt đến nhường nào, cầm trong lòng bàn tay như nắm một cục bông, rất thoải mái, giải tỏa áp lực.
Giang Thuật có hơi mất tập trung.
Trong tầm mắt anh, Cố Tri Vi thả nước mưa mà cô hứng được trong lòng bàn tay xuống, rồi thu tay về.
Theo động tác của cô, những vệt nước trong suốt uốn lượn theo khớp ngón tay như rồng bơi, ngưng tụ thành những hạt mưa trong suốt. Tí tách, hạt mưa nhỏ xuống, như nhỏ vào mặt hồ nước tĩnh lặng trong lòng anh, khẽ khuấy lên gợn sóng lăn tăn. Trong lòng Giang Thuật như cũng có mưa, hơi lạnh, rất nhẹ nhàng khoan khoái dễ chịu.
"Cũng đúng." Cố Tri Vi đáp lời anh, liếc mắt qua nhìn anh một cái rồi nở nụ cười, nụ cười xinh đẹp như đóa hoa nở rộ: "Dù sao nhà tôi cũng còn phòng trống, anh ở lại tạm một đêm đi."
Đôi mắt của Giang Thuật hơi híp lại, tối sầm, một lúc sau yết hầu anh mới hơi lên xuống, anh cất giọng khàn khàn "Ừ" một tiếng. Giọng nói ấy như bị đè nén từ chỗ xương sụn trong cổ họng ra, trầm trầm u ám.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play