Tần Liệt mím môi không nói.
Anh đứng thẳng, lưng vững chãi như núi, không có chút lay động, từng đường nét đều chứa đựng sự lạnh lùng sắc bén.
"Em biết không phải anh ra tay trước, nhưng anh đã dạy dỗ cậu ấy rồi đúng không?" Vân Dã nhìn thẳng, giọng nói lịch sự nhưng xa cách: “Vừa rồi chúng em đã hành động quá nóng vội, xin lỗi."
"Cậu không cần cầu xin cho tôi!" Ánh mắt Tạ Gia Diệu đầy vẻ bướng bỉnh.
Nói xong, cậu ta vùng vẫy muốn đứng dậy, nhưng Tần Liệt như đã nắm lấy điểm yếu của cậu ta, làm cậu ta không thể động đậy.
Sắc mặt Tần Liệt vẫn không thay đổi, Vân Dã bất đắc dĩ tiếp tục nói: "Em biết anh là người rộng lượng, sẽ không để bụng mãi chuyện này..."
Đường Cảnh Trạch thì thầm với Hàng Dục: “Tôi chưa từng gặp ai có lòng dạ hẹp hòi hơn anh Liệt, Vân Dã cũng biết nịnh đấy."
Hàng Dục: "Nhỏ giọng thôi, sao cậu biết người ta không có ý nói ngược lại?"
Ánh mắt lạnh lẽo của Tần Liệt liếc qua, hai người im bặt ngay lập tức.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT