Trong môi trường tối mờ, vật đó bị ném theo hình vòng cung, đường vòng cung mờ mịt không rõ.
Không biết ném đi đâu, rơi xuống không tiếng động.
Nhìn về phía nơi cuối cùng vật đó biến mất, mắt Vân Dã mở to bất lực.
Cậu cảm thấy rõ ràng trái tim mình nhói lên từng cơn đau nhức, như thể có một lỗ thủng trên đó, máu tươi không ngừng chảy ra, cơn gió lạnh trên núi cũng cứ thế mà xộc vào.
Nước mắt trào ra, lần đầu tiên Vân Dã hét lên giận dữ với anh, “Tần Liệt, anh quá đáng lắm rồi!”
Giọng cậu run rẩy kịch liệt, trong lúc đó Tần Liệt cảm nhận được sự tuyệt vọng và mất kiểm soát từ người mà anh cho là có “tính tình tốt”.
Vân Dã như bị rút cạn linh hồn, toàn thân trở nên trống rỗng và mong manh.
Lòng bàn tay Tần Liệt bỗng nhiên tê dại, anh vẫn nhớ trọng lượng của đồ vật trong lòng bàn tay mình, rõ ràng rất nhẹ, nhưng hình như cũng rất nặng.
Vân Dã nhìn chằm chằm vào Tần Liệt một lúc lâu không nói gì, cậu nhìn chăm chú, như thể đang nhìn xuyên qua anh để thấy một người khác.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play