Tống Hiểu trầm mặt đi ra khỏi phòng làm việc, gặp phải Tô Ngọc Kiều trước mặt, đầu tiên là ngạc nhiên, sau đó mặt không chút thay đổi lướt qua cô rời đi. Tô Ngọc Kiều cũng không quá chú ý đến cô ta, giơ tay đang chuẩn bị gõ cửa đi vào. Tay còn chưa dừng ở trên ván cửa, chợt nghe thấy từ khe cửa truyền ra một tiếng oán giận.
‘’Học sinh trung học tốt nghiệp quả thật không tệ nhưng cô ấy cũng không phải sinh viên đại học, sao có thể để tất cả công việc luân phiên cho cô ấy chọn chứ.” 
Một giọng nữ trẻ tuổi nói. Không cẩn thận nghe được chuyện bát quái của hàng xóm, Tô Ngọc Kiều thờ ơ đang muốn tiếp tục gõ cửa, sau đó lại nghe thấy một giọng nói khác:
"Cô còn không biết sao, ba cô ấy là một lãnh đạo nhỏ của bộ phận hậu cần tổng quân khu. Nếu không cô ấy cũng không thể nhanh như vậy nhận được tin tức đến xin chuyển việc.”  
"Đúng vậy, người ta có tin tức nội bộ. Nếu không thì làm sao có thể tới ngay sau khi bộ phận hậu cần bên kia đến tìm chúng ta tìm người. Chậc chậc, học sinh trung học thì làm sao, người ta có người chống lưng là cấp trên. Tôi thấy, công việc này tám phần chính là của cô ấy.”  Lại có một giọng nữ đè thấp nhỏ giọng nghị luận nói. 
“Vậy cũng không thể như vậy, nơi này là khu quân sự chứ không phải tổng bộ quân khu. Hơn nữa, chủ nhiệm Giang của chúng ta cũng không thể dễ dàng dung túng cho người đi cửa sau. Tôi đoán vậy, còn đang cân nhắc.” 
Bỏ lỡ thời cơ cắt ngang tốt nhất, lúc này cô lại gõ cửa sẽ không tốt lắm. Tô Ngọc Kiều bị ép nghe xong thì thầm tám chuyện của người ta, đợi đến khi người bên trong thay đổi đề tài khác mới nhanh chóng giơ tay gõ cửa. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play