Bọn họ vừa mới ngồi xuống không bao lâu, đồ ăn Lục Kiêu gọi đã được mang lên, trong đó Tiểu Bảo thích nhất là món bánh dày đường đỏ, Tô Ngọc Kiều cũng rất thích. Lục Kiêu gọi món là dựa theo khẩu vị của ba người, mỗi món ăn đều không nhiều lắm, chỉ vừa đủ ăn. Thật ra thì một bàn đồ ăn phong phú này cũng chỉ tốn có hai đồng sáu hào, cộng thêm một ít phiếu lương thực, tính ra cũng không quá đắt, cho nên mới nói các cô gái muốn tìm đối tượng thì phải chọn cho thật kỹ, tuyệt đối không qua lại với những người đàn ông mà ngay cả bữa cơm cũng keo kiệt với mình. 
Ăn cơm trưa xong, một nhà ba người xuất phát trở về. Vừa về đến nhà đã nhìn thấy bà Hảo đang hoay hoay ở trong sân, sáng nay thấy nắng tốt cho nên bà ấy đã đem chăn của bọn họ ra phơi, lúc này đang mang trở vào nhà. 
Tô Ngọc Kiều gọi bà ấy tới phụ xách đồ đạc, cười hỏi hai người ở nhà đã ăn cơm chưa. Bà lão gật đầu, đi tới nhận lấy thịt và cá rồi mang vào phòng bếp sơ chế. Lục Kiêu đi trả xe xong trở về, cầm lấy chăn trải lại lên giường, sau đó một nhà ba người ngả lưng ngủ trưa một lát. 
Chờ Tô Ngọc Kiều mở mắt ra một lần nữa thì đã là buổi chiều, cô đẩy cánh tay Lục Kiêu đang khoác trên lưng mình ra, Lục Kiêu bị động thì cũng tỉnh dậy. 
Sau tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của anh chính là một lần nữa kéo người ôm vào trong ngực, Tô Ngọc Kiều lấy tay đẩy đẩy anh, mơ mơ màng màng lẩm bẩm:
"Nóng, cách xa em ra một chút.” 
Lục Kiêu vén tấm thảm trải trên bụng cô lên, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play