Cô xoa xoa đầu con trai, nhếch khóe miệng nói: "Nếu mẹ thật sự có thể đốt nhà thì tốt rồi. Mấu chốt là lâu rồi cô chưa nhóm lửa, ngược lại làm ra trận lớn như vậy, thiếu chút nữa sặc chết mình ở bên trong. Rõ ràng cô cũng làm theo bước của Lục Kiêu, rốt cuộc là sai ở bước nào. Tô Ngọc Kiều bối rối không biết nên làm thế nào, đang định chờ khói tan hết thì lại thử một lần nữa, quay đầu liền thấy Lục Kiêu đẩy cửa hàng rào ra, vẻ mặt vội vàng đi vào. 
Nhìn thấy hai mẹ con họ đều đang đứng đó, Lục Kiêu thấy người không sao mới yên tâm, lại cẩn thận quan sát bụi đen dính trên mặt vợ, nhất thời hiểu được là chuyện gì xảy ra. Lục Kiêu đi tới đặt hộp cơm trong tay lên sàn nhà trước cửa phòng khách, xin Tô Ngọc Kiều một cái khăn sạch, nhúng chút nước đi tới cẩn thận quan sát mặt cô. Một bên giơ tay lau bụi trên mặt cô, một bên không nhịn được cười nói:
"Sao đột nhiên em lại nghĩ tới việc đốt lửa, không phải nói với em là chờ tôi mua cơm về sao.” 
Lúc này Tô Ngọc Kiều đã suy nghĩ cẩn thận quan sát liền phát hiện ra vì sao lại nhóm lửa thất bại, nghe vậy liền oán giận nói:
"Đều tại anh đem trúc ướt mang vào phòng bếp, em vừa bỏ vào nó liền nổ, dọa em nhảy dựng không nói còn không cháy được.”
“Được, coi như lỗi của anh, hay là chúng ta ăn cơm trước đi.”  Lục Kiêu lộ vẻ bất đắc dĩ nói. 
Anh vừa kết thúc liền chạy đến căn tin mua cơm trở về, trên người còn mặc quần áo lúc huấn luyện, tay áo xắn đến khuỷu tay, ống quần cùng giày dính đầy bùn nhưng bàn tay anh lau mặt cho cô lại rất sạch sẽ. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play