Ngón tay Tô Ngọc Kiều như bị nhiệt độ trong lòng bàn tay anh ta làm bỏng, đầu ngón tay run rẩy muốn thoát ra nhưng lại bị anh ta dùng lực không nhẹ không nặng nắm chặt, khiến cô không thể giãy giụa. Cô khẽ hừ một tiếng, còn nói không muốn ép cô, bây giờ lại đang làm gì, cô không giãy giụa với anh ta nữa, ngẩng đầu nhìn thẳng vào anh ta nói: “Anh muốn em đi theo anh nhập ngũ sao?“
Lục Kiêu cân nhắc một chút rồi thành thật nói: “Muốn, tất nhiên là anh muốn nhưng anh càng hy vọng em vui vẻ, điều kiện ở đó thực sự rất khó khăn, hơn nữa anh không thể đảm bảo luôn có thể ở bên cạnh chăm sóc em. ”
Đối với câu nói này của anh ta, Tô Ngọc Kiều khá hài lòng, cô suy nghĩ một chút rồi tiến lại gần hơn, tiếp tục hỏi anh ta: “Lúc đó anh đe dọa em, sau này lớn lên vẫn phải gả cho thằng nhà quê, vậy nên, anh cưới em là muốn trả thù em sao?” 
“Kiều Kiều, sao có thể chứ. ”
Lục Kiêu nghe thấy câu hỏi này thì buồn cười đến mức không nói nên lời, anh ta do dự một chút rồi vẫn nói cho cô biết câu trả lời chân thật nhất:
“Thực ra lúc đó anh đã thích em rồi, chỉ là lúc đó còn trẻ, mới bồng bột, làm chuyện không tốt với em, xin lỗi em, lúc đó anh thực sự không có ý gì khác, sau này cũng sẽ không trả thù em. ”
Ba chữ cuối cùng Lục Kiêu nói có chút khó khăn, anh ta không biết, hóa ra trong lòng vợ mình, anh ta vẫn luôn là hình tượng như vậy, không trách sao lúc đầu cô lại ghét anh đến vậy. 

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play