Lúc này ở nông thôn vẫn chưa đến mùa vụ, dân làng chủ yếu chỉ ra đồng cuốc cỏ, tưới nước vào buổi sáng và buổi tối, còn lại đều ở đâu mát mẻ thì ở đó. Nhà họ Lục ở gần ngã tư đường chính của làng, gần nhà có một cây cổ thụ tầm trăm năm tuổi, dưới gốc cây quanh năm râm mát, là nơi dân làng thường đến hóng mát vào mùa hè. Hôm nay cũng không ngoại lệ, vì vậy khi Lục Kiêu đẩy vợ con ngồi ở ghế sau đi tới, đã bị một đám đông vây quanh. Bà Lục phe phẩy quạt từ trong đám đông đi ra đón, trước tiên nhìn con trai, trong mắt thoáng chốc lấp lánh lệ, đột nhiên bị đứa bé trong lòng Tô Ngọc Kiều hấp dẫn sự chú ý. Bà do dự muốn bế đứa cháu trai chưa gặp mấy lần, nhưng lại sợ con dâu ba từ chối.
Lục Kiêu nhìn ra Tô Ngọc Kiều không thoải mái, quay đầu nói với mẹ mình là có chuyện gì thì về nhà nói sau. Bà Lục đáp một tiếng, vội vàng tươi cười đi trước dẫn đường. Tô Ngọc Kiều do dự không biết có nên xuống xe tự đi không, bị nhiều người nhìn như vậy cô khá ngượng ngùng.
“Không cần đâu, em cứ ngồi đi, chỉ còn một đoạn đường nữa thôi. ”
Lục Kiêu vững vàng đỡ xe đạp, chọn những chỗ bằng phẳng, tiếp tục đẩy họ đến trước cửa nhà họ Lục.
Năm nay nhà họ Lục mới đổ xi măng, trong sân không có chút bùn đất nào, Lục Kiêu đẩy cô một đường, lúc xuống xe chân vẫn sạch sẽ.
Thấy Lục Kiêu đã lâu không về nhà, cả nhà họ Lục đều vây quanh, người một câu người một câu quan tâm anh, tất nhiên cũng không bỏ sót Tô Ngọc Kiều bên cạnh anh.
Chỉ là bà Lục và Trương Tiểu Hồng đều không biết nên đối xử với cô như thế nào, lời nói không được tự nhiên như khi nói chuyện với Lục Kiêu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT