Đã không nói đến chuyện trước kia cô luôn muốn ly hôn với con rể, chỉ riêng chuyện này thôi, Dương Mẫn đã tức đến không chịu được, định mắng cô hai câu, nhưng nhìn thấy vẻ mặt đáng thương của Tô Ngọc Kiều, bà lại không nỡ.
Bà biết, trong lòng con gái thực ra vẫn luôn ấm ức, nhà họ Lục đúng là không bằng nhà họ Tô, nhưng cô không hiểu được tấm lòng của họ, nếu như tình hình hiện tại không căng thẳng như vậy, không cần bà nói, Dương Mẫn cũng sẽ tự mình đứng ra phản đối cuộc hôn nhân này. Nhưng bây giờ không phải lúc nói những chuyện này, Dương Mẫn chỉ vào trán cô, thở đài nói: “Con đúng là, bình thường tính thông minh đi đâu hết rồi, lý do vô lý như vậy mà con cũng tin. ”
“Con không tin cô ta, con chỉ thấy lý do này rất hữu dụng, cũng không định thực sự tiếp xúc với họ Lữ, ai ngờ như vậy mà họ vẫn bám riết lấy con. ”
Tô Ngọc Kiều trước giờ vẫn được người nhà bảo vệ quá tốt, mặc dù cô nhạy cảm, luôn có thể nhìn thấu một số mối quan hệ lợi ích nhưng cô vẫn đánh giá thấp sự hiểm ác của lòng người.
Dương Mẫn lắc đầu không đồng tình: “Gốc rễ của chuyện này không phải ở đây, tại sao con tại ghét Lục Kiêu như vậy? Bỏ qua gia thế không nói, bản thân nó có năng Lực lại có trách nhiệm, mấy năm nay hai đứa kết hôn, tháng nào nó không gửi tiền phụ cấp về cho con tiêu?”
“Còn con thì sao, đến một cuộc điện thoại cũng không thèm nghe ban đầu mẹ còn tưởng con hàng tháng viết thư cho nó là…”
Dương Mẫn dừng lại một chút, có chút không nói nên lời:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT