Sáng sớm ngày hai mươi tám tháng chạp, ăn xong bữa sáng, Lục Phong Thu lập tức đội mũ đi tới chuồng bò nhà mình dắt bò ra. Sáng nay Lục Kiêu phải đưa Tô Ngọc Kiều về nhà mẹ đẻ, hai ngày nay khí trời rất tốt, trên đường tuyết tan rất nhiều, đường bùn trở nên lầy lội không chịu nổi, xe kéo rất khó đi. Cho nên buổi sáng phải đi sớm một chút, trước khi mặt trời còn chưa mọc, tuyết trên đường đông còn chưa tan thì còn đễ đi một chút. Tô Ngọc Kiều ôm An An đang ngủ say lại được bọc kín cẩn thận đỡ lên xe đẩy, Tiểu Bảo được ba ba nhấc lên.
Trên xe đẩy của Lục Phong Thu trải một tầng rơm rạ thật dày, như vậy thì ngồi lên sẽ không bị cấn. Bà Lục đi tới đem đồ đạc đã sắp xếp tốt cho Tô Ngọc Kiều đặt lên xe đẩy, có một con cá nặng chừng mười cân, một khối thịt ba chỉ sáu bảy cân, còn có các loại hoa khô, táo đỏ, khoai lang cùng khoai tây các loại đặc sản, chứa đầy một túi.
"Trong nhà không có thứ gì tốt, Ngọc Kiều con đừng ghét bỏ, trở về thay chúng ta giữ lời chúc mừng năm mới với nhà thông gia nhé. "
Bà Lục lại kéo lấy áo khoác quân đội trên người cô, xác định người che kín chỗ nào cũng không bị lọt gió mới nói.
Khuôn mặt Tô Ngọc Kiều che kín chỉ mơ hồ lộ ra một chút, giọng nói từ dưới áo khoác quân đội thật dày truyền ra có chút rầu rĩ:
"Con biết rồi, mẹ, mẹ mau vào nhà đi, bên ngoài rất lạnh. "
"Ai, về sớm một chút. "
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT