Trông hạt giống, cây con chôn xuống đất, cũng phải một thời gian nữa mới có thể thu hoạch, trong, thời gian này gia đình vẫn phải mua rau về nấu cơm. Tô Ngọc Kiều làm việc ở bộ phận mua sắm, tin tức nhanh hơn nhiều, cộng thêm việc bây giờ đã quen với các đồng chí lái xe thu mua nên có thể nhờ họ để dành rau cho cô ấy. Mỗi sáng Tô Ngọc Kiều vẫn bế An An đi làm, trưa Tiểu Bảo tan học sẽ tự tìm đến cô sau đó cùng nhau đến căng tin ăn cơm, hoặc nhờ Mao Giai Mẫn giúp mang về ăn ở văn phòng. Độ an toàn của quân đội thì khỏi phải bàn, Tiểu Bảo cũng thích chạy đến quân đội. Nếu không bị cấm thì Tiểu Bảo còn muốn theo ba đi huấn luyện. Có lẽ vì là con trai nên từ nhỏ cậu nhóc đã thích súng ống, đại bác, nghe nói tiểu học quân đội lớp ban lớp năm còn tổ chức cho các em đi bắn súng, cũng coi như bồi dưỡng từ nhỏ.
Buổi tối trước khi tan làm, Tô Ngọc Kiều xách đồ ăn nhờ người mua cùng An An về nhà. Vừa ra khỏi văn phòng đã thấy Lục Kiêu từ xa chạy đến, rõ ràng là vừa kết thúc huấn luyện. Anh bế An An từ tay Tô Ngọc Kiều, hai vợ chồng cùng nhau về nhà.
Lục Kiêu cúi đầu hỏi cô:
"Hôm nay thế nào? Có mệt không?"
Tô Ngọc Kiều lắc đầu cười nói:
"Không mệt, An An ngoan thế anh còn không biết à, hơn nữa chị Lan Hương và Gia Mẫn còn giành nhau bế con cơ." 
Cô đặt một chiếc giường nhỏ bên cạnh chỗ làm việc của mình cho An An, bình thường An An nằm ở đó cùng mẹ đi làm, Tô Ngọc Kiều bận một lúc lại bế con lên đi lại rồi lại đặt con xuống. An An càng lớn càng đáng yêu, đôi mắt to tròn nhìn mà tan chảy cả lòng người, Mao Giai Mẫn thường gọi điện nói muốn trộm An An về nhà.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play