Tô Ngọc Kiều ủy khuất cúi đầu, lại cãi một câu: "Nhưng con thực sự không uống nổi nữa!"
"Bây giờ con phải bồi bổ cơ thể, không uống nổi cũng phải uống. Mẹ hứa với con, uống hết bát này, ngày mai mẹ sẽ cho con uống ít hơn một bát."
Dương Mẫn không chịu được khi thấy con gái nhõng nhẽo, giọng điệu cũng mềm xuống, khuyên nhủ hết lời. Tô Ngọc Kiều lập tức ngẩng đầu xác nhận.
"Mẹ tự nói đấy nhé."
Dương Mẫn giật khóe miệng, lúc này mới phát hiện mình lại bị con gái lừa nhưng bà cũng không giận nổi, chỉ hừ một tiếng không vui, rồi lại đưa bát cho cô. Lần này Tô Ngọc Kiều ngoan ngoãn nhận lấy, nhăn mũi uống cạn một hơi.
Lục Kiêu đứng bên cạnh thở phào nhẹ nhõm nhưng anh thở phào quá sớm. Dương Mẫn nhận lấy bát rỗng, liếc anh một cái rồi gọi anh ra ngoài.
Bây giờ bà ấy mới phát hiện ra rằng con gái mình hiểu chuyện hơn trước rất nhiều nhưng tính tình cũng trở nên đỏng đảnh hơn trước, đều là do con rể chiều hư.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT